Blogroll


「在这场爱情的世界里, 背叛. 是相互的. 没有谁对谁错.」
"Trong thế giới của tình yêu. Là phản bội lẫn nhau. Không có ai đúng ai sai."

「我想跟 にゃんにゃん 在一起, 希望早上起床第一件事就是看到 にゃんにゃん 的睡臉, 把妳吻醒, 希望睡前可以親著 にゃんにゃん, 抱著妳入睡, 希望 にゃんにゃん 的每一天, 每一個笑容都是因為我...」
"Tớ muốn cùng Nyan nyan ở cùng 1 chỗ, hi vọng mỗi buổi sáng rời giường chính là nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của Nyan nyan, rồi dùng 1 nụ hôn để đánh thức cậu, hi vọng trước khi ngủ có thể nhìn thấy Nyan nyan, vuốt ve ôm ấp để đưa cậu chìm vào giấc ngủ, hi vọng Nyan nyan mỗi một ngày đều vì tớ mà tươi cười..."

- Trích -

Thursday, January 22, 2015

[Fanfic - Edit] You brighten my world (Chương 11)

Tựa: You brighten my world
Tác giả: liebedich【yu
Couple: KojiYuu
Thể loại: hường phấn :v
Tình trạng raw: Trung văn - Hoàn
Tình trạng Edit: DONE - maybe ww
Translate: QT đại nhân, Google-sama, VP đại tỉ
Editor: Me






Ngày hôm sau, Yuko vâng lời đi vào trong tiệm thay đổi trang phục vào bếp bắt đầu làm việc, buổi sáng muốn làm bánh mì, đồng thời còn chuẩn bị những tài liệu về bánh ngọt, Yuko ngày đầu đi làm có vẻ như là muốn làm bánh ngọt. Bếp phó trong tiệm tay nghề rất tốt nên bánh mì vừa ra lò sáng sớm cũng nhanh chóng bán hết, Yuko nhìn khay trống trơn thầm nghĩ hôm qua Mariko cùng nàng nói chuyện lại thấy càng thêm tò mò về công việc này. Dù bận rộn nhưng cũng nhanh chóng chuẩn bị từng cái bánh ngọt.

"Đối với người làm bánh ngọt mà nói, bánh ngọt chính là một tác phẩm nghệ thuật." Giác sư Lance đến từ Pháp sau khi làm hoàn chỉnh một cái bánh đã nói với Yuko như thế.

Yuko nhìn Lance làm một lần, một bên vừa nghĩ vừa làm tác phẩm của chính mình. Yuko làm được một thời gian ngắn, cảm giác so với lúc trước trong tiệm học được không chỉ là tay nghề, Mariko thường cùng nàng nói chuyện, sẽ cùng nàng nói những cái triết lí mà khi hiểu nàng thấy rất đồng cảm, làm việc tại nơi này cũng rất vui vẻ.

"Lại đang cùng Haruna nhắn tin sao" Mariko đứng sau lưng Yuko lên tiếng

"Ah! Mari... Marichan" Yuko đang cùng Haruna nhắn tin hoàn toàn không để ý đằng sau có người, khi nghe tiếng lại càng thêm hoảng sợ

"Ha ha ha ha ha thật là đáng yêu" Mariko nhìn thấy bộ mặt sợ hãi của Yuko cảm thấy thật cao hứng

"Này, Yuko..."

"Dạ?"

"Yuko là thích Haruna phải không?"

Nói đến vấn đề này mặt Yuko đỏ ửng lên, cái gì cũng không lên tiếng.

"Ah... thích."

"Chị nói yêu thích chính là yêu thích như người yêu" Mariko biết rõ Yuko không minh bạch được vấn đề của mình, nhíu mày nói ra lời nhắc nhở Yuko

"Ah?" Yuko không minh bạch ah một tiếng

"Nhìn biểu hiện của em cũng nói rõ là em đối với em ấy sớm đã vượt qua giới hạn của tình bạn rồi."

Mariko biết rõ Haruna đối với Yuko là tình cảm như thế nào nhưng trong thời gian gần đây quan sát chính nàng cũng không biết Yuko đối với Haruna là loại tình cảm nào, nàng cảm thấy không thể tiếp tục như vậy được, cứ như thế thì Haruna phải đợi tới khi nào chứ? Vậy nên nàng quyết định ra tay giúp Haruna một chút.

"Mỗi khi nghĩ đến Haruna em có nhớ không? Thấy cái gì cũng đều nghĩ đến em ấy đầu tiên?"

"Vâng."

"Khi nhìn thấy nàng cùng bạn khác giới nói chuyện mà lơ em đi, thì em cảm thấy như thế nào?"

"À.... rất tức giận."

"Cái trên kia thì được rồi, vụ này là ghen đó nha."

"Ghen?"

"Bởi vì em muốn cùng em ấy nói chuyện phiếm, mà em ấy thì lại cùng người khác nói chuyện, còn lơ em đi, cho nên em không vui, rồi tức giận."

"Có phải chỉ cần em ấy vui vẻ thì chuyện gì em cũng thấy không sao?"

"Đúng"

"Em nhìn thấy em ấy ăn mặc xinh đẹp tim sẽ tự nhiên đập rộn ràng lên?"

"Vâng!"

"Được rồi, từ mấy việc đó... em vẫn cảm thấy mình đối với em ấy là thích hay đơn thuần chỉ là bạn?" Mariko nhíu lông mày lên, khóe miệng kéo lên một nụ cười từ trên cao đối với Yuko mà nói ra

"Chính em tự suy nghĩ thật kĩ đi." Mariko buông câu nói này xong cũng bỏ đi.


Buổi tối Yuko nằm trên giường trong đầu không ngừng nhớ lại chuyện của mình cùng Haruna, từng chút từng chút một, lại thoáng nhớ đến câu nói của Mariko ngày hôm nay

Mình là thích Haruna sao? Như là người yêu không? Người yêu sao? Mình đúng thực là muốn cùng Haruna cả đời cùng ở một chỗ, nếu nàng không vui vẻ sẽ tìm cách làm cho nàng cười, thấy nàng sinh bệnh sẽ tự hận chính mình không thể đem bệnh đáng ghét kia đặt lên người mình, không muốn Haruna lộ ra bộ dạng khó chịu, thích ngắm nàng ngủ, thích nàng trêu đùa nói mình làm cái này cái kia, thích nàng nắm tay mình, thích nhìn nàng ăn đồ ăn mình nấu mỗi ngày, mỗi ngày đều lo lắng cơm trưa nàng ăn có ngon không, thấy tên nam nhân nào đó nhìn vào cơ thể nàng liền muốn xông đến đánh một trận, không thích nàng cùng nam nhân đi cạnh nhau, không thích nàng ăn mặc rất đẹp để ra ngoài...

Yuko nghĩ đến những vấn đề này, không ngủ nổi, chỉ mong trời mau sáng để đến cửa hàng, muốn cùng Mariko nói chuyện

"Những chuyện đó... coi như là thích không?"

"Em như thế thì không phải là thích rồi!"

"Ah?! Vậy giờ làm sao?" Yuko nghe Mariko nói thế liền lập tức sợ hãi nói

"Nhóc con, nhà người chính là yêu rồi!"

"Bởi vì là yêu nên mới muốn độc chiếm em ấy, mới không muốn em ấy đi gần người khác, muốn đánh tên nam nhân đi cạnh em ấy, không thích em ấy mặc đẹp đi ra ngoài... những chuyện đó đều là vì em đã yêu Haruna, muốn chiếm hữu em ấy."

"Yêu sao?"

"Đúng vậy, em chính là yêu Haruna."

"Nguyên lai đây là yêu, chính là em yêu Haruna."

"Đúng thế"

"Thật tốt quá! Thật quá tốt!"

"Đúng rối, chị thấy gần đây em luôn muốn mua trang sức hả?" Mariko thừa biết còn giả bộ

"Vâng, em muốn mua làm quà sinh nhật cho Haruna."

"Ah đúng ha, tháng sau là sinh nhật Haruna rồi."

"Vậy ngắm được cái nào chưa?"

"Ah là cái này"

Yuko nói xong lấy tờ tạp chí ra, chính mình làm dấu trang cho Mariko xem

"Cái này không tồi ah, rất hợp với Haruna, bất quá giá cả có hơi cao"

"Ah, trước kia em đi làm cũng có tiết kiệm được chút ít, hơn nữa thêm mấy tháng gần đây chắc cũng đủ."

"Chúc em may mắn" Nói xong Mariko cũng đi.

"Cảm ơn chị!"




No comments:

Post a Comment