Tựa: I'm sure.伪 / I'm Sure - Giả Thuyết
Tác giả: shinexCouple: KojiYuu
Thể loại: ờ thì 18+ ← WARNING
Tình trạng raw: Đoản văn - Hoàn
Tình trạng Edit: DONE
Translate: QT đại nhân, Google-sama, VP đại tỉ
Editor: Me
kỉ niệm 1 tháng Yuuchan dùng twitter (nếu theo giờ VN - 2014.06.19)
và kỉ niệm 1 tháng Yuuchan dùng Instagram (nếu theo giờ Nhật - 2014.06.20)
=)) túm lại là kiếm cớ k đó =)) cái này là bị dụ đó TvT
Bối cảnh:
Oshima Yuko - 31 tuổi
Kojima Haruna - 18 tuổi
---
"Hôm nay mọi người vất vả rồi!"
"Mai gặp lại nhé" Mọi người tạm
biệt nhau, người thì bắt tàu điện, người thì đi tàu điện ngầm, người đến người đi
liên tục.
"Haruna, để tôi đưa em về."
Yuko vừa mặc áo khoác vừa hướng Haruna nói.
"Vâng." Haruna đưa lưng về
phía Yuko, cũng không quay đầu lại, rầu rĩ trả lời 1 tiếng.
Trên đường đi, hai người song song đi tới.
Yuko trước sau cũng như dẫm vào bóng của mình mà đi về phía trước, Haruna hơi
khẽ cúi đầu, im lặng đi theo phía sau.
Cũng đã đến mùa đông, gió có phần lạnh
hơn làm người ta phát run. Bất quá cũng không lạnh bằng không khí của 2 người
lúc này.
Cái chuyện kia, cũng đã 1 tuần rồi ah.
---
"Yuuchan, em thích chị." Bình
thường Haruna lại chạy theo nói như thế, ánh mắt kiên định làm cho Yuko rất dao
động.
Nói thật ra, trước kia cùng tiểu Haruna
gặp nhau, cũng rất là yêu thích tiểu hài nữ này. Ngay từ đầu đã xác minh chỉ là
do tính đại thúc bộc phát mà thôi, nhưng về sau càng gặp tiểu Haruna, tính tình
bốc đồng, cũng có lúc rất nghiêm túc, lời nói cũng có lúc châm biếm, đôi khi lại
làm người ta bình tâm.
Chính mình cũng rất sủng ái tiểu hài nữ
đó, nàng cũng rất tín nhiệm mình. Mặc dù chỉ ở cùng nhau một mùa hè, Yuko vẫn cảm
thấy mình bị tiểu cô nương này sửa lưng không ít chuyện.
Nhiều năm sau gặp nhau lần nữa, năm đó,
tất nhiên tiểu Haruna đã trưởng thành hơn, duyên dáng yêu kiều như một thiếu nữ,
làm cho Yuko lại 1 lần nữa cảm khái thời gian như thoi đưa.
Yuko đảm nhiệm chức vụ tại trung tâm
phúc lợi xã hội, bình thường quản lí các hạng mục tin tức, ngẫu nhiên cũng làm giáo viên tình nguyện, như là ngôn ngữ tượng hình cho người điếc nhập môn, hay
chữ nổi cho người mù.
Cho đến hôm Haruna đến bồi dưỡng, lần đầu
nhận ra người đó chính là người năm đó mình rất yêu thích. Cho dù nội tâm rất
hưng phấn, nhưng đối phương lại không nhận ra mình, cảm giác có chút mất mát.
Tuy có chút không cam lòng nhưng vẫn ngạo
kiều, dù thế cũng không chạy đến trước mặt đối phương khai báo thân phận của
mình.
Trước mắt chính là một nữ sinh cấp 3 xinh
xắn đáng yêu, luôn làm cho mình nghĩ đến đó chính là tiểu cô nương kia. Ah ah
nàng hiện tại cũng cỡ tuổi này nhỉ.
Hử? Kojima... là nàng thật sao?
Tuy rất cảm ơn những lúc đi làm tình
nguyện như này, nhưng dù sao cũng đều là công việc của bản thân, hơn nữa huấn
luyện luôn là việc vào buổi tối, khó trách sẽ có người không chịu nổi cơn buồn
ngủ.
"Kojima-san, Kojima-san, dậy đi.
Xong việc rồi" Yuko đã sớm chú ý đến người nằm dài trên bàn kia, chỉ là
không muốn đánh thức nàng. Hiện tại chỉ còn lại mỗi mình nàng, có lẽ cũng nên
đánh thức.
"Ân? Yuuchan?" Vừa tỉnh ngủ
Haruna vẫn còn rất mơ hồ, bĩu môi, dùng tay dụi dụi mắt.
"... Ân, là Yuuchan sao?"
Nguyên lai nàng cũng sớm nhận ra mình. Đứa nhỏ này, trước sau như một vẫn rất
là ngạo kiều đây này.
"Đói bụng rồi." Yuko mở to mắt,
ngạc nhiên với cô bé này, 10 năm rồi vẫn không hề thay đổi gì.
"Chúng ta đi ăn vậy." Haruna
lúc này vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, mang nàng đến quán mình thường hay đến cho
rồi.
Gia đình Kojima cùng Oshima trước kia
là bạn cũ, do không ở cùng địa phương nên rất ít khi chạm mặt, nhưng liên hệ
thì vẫn thường xuyên. Yuko bởi vì công tác, chứ không cũng chẳng xuất hiện tại
đó, cho nên đối với cái quan hệ với Haruna, thực sự là không biết tả như thế
nào, cũng không hiểu nó đang ở cái trạng thái gì.
Muốn nói quả nhiên năm đó 2 người chỉ
là bạn bè hữu nghị sao? Hiện tại quan hệ của Yuko cùng Haruna có vẻ thân thiết hơn, nhưng cũng chỉ nhiều hơn quan
hệ đồng nghiệp 1 chút. Tuy nhiên, Haruna dù chỉ là tình nguyện viên tạm thời,
nhưng đối với Yuko mà nói, chỉ cần muốn giúp đỡ mọi người thì cũng là đáng quý
rồi. Cho nên, quan hệ của 2 người lúc này vừa là thầy vừa là bạn đi. Về phần
Haruna sinh ra loại tình cảm cho là tình yêu này, hoàn toàn vượt qua dự kiến của
Yuko.
"Thật có lỗi, Haruna. Tôi không thể tiếp nhận được... Em chỉ là một
tiểu hài tử thôi, còn không hiểu tình yêu là gì." Tuy nhiên cũng thật cao
hứng khi Haruna có thể thích mình, nhưng dù sao thì sự thật vẫn rất tàn khốc.
Mình cũng từng yêu qua vài người, nói chung thì không giải quyết được gì cả.
Nàng không hi vọng Haruna sẽ không đi vào vết xe đổ của mình. Mình đã đi qua
chông gai, tại sao trẻ con không biết thế sự lại muốn đem nàng kéo xuống nước
như thế này?
"Vì cái gì? Yuuchan cũng thích
Haruna mà? Tại sao lại không tiếp nhận Haruna?" Haruna đối với nhân sinh lần
thứ nhất tỏ tình lại bị cự tuyệt, vẫn không thể hiểu được lí do, lại chưa nói đến
Haruna ở trường học cũng được rất nhiều người để ý.
"Thật có lỗi... Ah, cũng không còn
sớm nữa, em mau vào đi, tôi về đây." Yuko nhàn nhạt nói ra, trong nội tâm
đau khổ chính mình thừa nhận là được rồi. Cự tuyệt nàng, đối với mọi người đều
là chuyện tốt...
Yuko quay người rời đi, từng bước bước
đi. Haruna ánh mắt ngày càng mơ hồ, khi lấy lại tinh thần, phát hiện nước mắt
dàn dụa trên mặt, không thể ngừng lại được.
Về sau, Yuko tận lực tránh ở một mình với
Haruna, sợ chính mình không áp được tình cảm sẽ lại một lần nữa rung động.
"Hôm nay..." Haruna dừng bước,
thời gian trôi qua lên tiếng, "... ở nhà của Yuuchan ngủ được không?"
Vốn nghe được tiếng của Haruna, đang muốn
quay người lại, nghe được yêu cầu của nàng, quả thực có chút thất thần.
"Cái này..." Yuko phun ra liền
nuốt vào. Dù sao mình hiện tại vẫn chưa hoàn toàn xác định có nên từ bỏ tình cảm
với Haruna chưa, tùy tiện ở cùng một chỗ, thật sự rất nguy hiểm. Nhưng nhìn đến
vẻ mặt của Haruna kiểu 'chị không đáp ứng mà được sao', lời nói lại kẹt nơi cổ
họng, không thể nào nói ra ngoài miệng.
"Papa, mama? Dạ, hôm nay con ngủ lại
nhà Yuuchan... cái kia, cứ như vậy đi ạ..." Đem Yuko đang trong tình trạng
nội tâm giãy dụa, Haruna đã báo cáo xong tình huống với pama rồi.
"... Được rồi." Bất đắc dĩ
gãi gãi mớ tóc bị gió thổi tung của mình, dẫn nữ sinh đổi hướng về nhà trọ của
mình.
"Thật có lỗi, ngoại trừ bia và cà
phê thì chỉ có thể cho em uống nước thôi." Yuko buông chén trà, không có
tâm tình nói.
"Ân, em biết mà, Yuuchan thì từ
xưa đến giờ vẫn như thế này." Haruna hất hàm lên tiếng, nhìn chằm chằm vào
người đang xoay lưng tiến vào phòng bếp.
Mặc dù là biết nói đến chính mình, đôi
mắt mọng nước như thủy tinh kia cứ nhìn chằm chằm vào mình không hề đổi hướng.
Cũng làm cho người ta cảm giác nóng nực khác thường, liệu là có chuyện gì xảy
ra?
Vốn là lúc huấn luyện xong trời cũng
không còn sớm, lại thêm 1 đoạn đường ngắn về nhà, hai người lại cùng 1 chỗ đóng
tuồng, Yuko tựu muốn đi nghỉ ngơi sớm 1 chút.
"Haruna! Em..." Yuko hiện tại
đang sửa sang lại giường chiếu, hoàn toàn không biết vừa mới nãy còn xem tivi
giờ đã chui vào phòng ngủ của mình. Tệ hơn chính là, cái tư thế hiện tại...
Ah ah Haruna thật là trưởng thành ah ~
không đúng! Bây giờ không phải lúc nói đến chuyện này!
Chống 2 tay lên hông, muốn nhẹ nhàng
tháo ra, lại phát hiện đối phương như thế nào cũng không chịu buông tay.
"Haruna..." Bất đắc dĩ thở
dài, khiến khí lực ngày một lớn, càng đẩy ra thì 2 tay càng ôm chặt. Xoay người
một cái, Haruna trực tiếp ngã vào trong ngực Yuko.
"Yuuchan, thích chị.." Từ
trong lồng ngực nghe được âm thanh ôn nhu của Haruna truyền ra, Yuko thừa nhận
xương cốt của mình dường như muốn tan chảy luôn.
"Rồi, rồi, buông tay ra đi... nếu
không buông tay, đừng trách đại thúc phải làm chuyện kì quái nha." Yuko một
bên trêu chọc Haruna, một bên muốn cởi bỏ 2 cánh tay đang ôm chặt lấy mình.
"Có thể nha." Haruna từ trong
ngực Yuko ngẩng đầu lên, trong mắt có một tầng sương mù.
"Chuyện này..." Yuko một lời
còn chưa nói xong, trên môi đã truyền đến một cảm giác ấm áp. Còn chưa tỉnh thì
lại nghe Haruna bạo động lên tiếng.
"Haruna đã 18 tuổi, đã đủ tuổi để
làm mọi chuyện rồi nhé."
"Ah..." Lần này là do Yuko chủ
động, Haruna cũng bị hành động bất ngờ này làm bất ngờ.
Hai đôi môi trùng điệp ma sát lẫn nhau,
thời gian dần trôi qua, Haruna hé miệng, bắt đầu thở dốc.
Yuko mở to mắt, chứng kiến đôi mắt
Haruna khép hờ, hai má từ từ đỏ ửng, với đôi lỗ tai lớn cũng dần chuyển màu. Mỗi
dây thần kinh trong đầu đều căng ra, máu toàn thân đều cùng sôi trào, những loại
do dự trước kia đã sớm bị ném qua 1 bên.
Tiếp tục hôn lên đôi môi mềm mại kia, đầu
lưỡi muốn tiến tới. Haruna cảm giác khác thường liền tách ra, đầu lưỡi Yuko thuận
thế mà tiến vào, cùng Haruna quấn giao một chỗ. Lại nghe được Haruna phát ra tiếng
rên, mới chấm dứt nụ hôn đầy mê luyến này. Khi tách ra bên khóe miệng vẫn còn
vương 1 đoạn tơ bạc mập mờ.
Yuko đem Haruna đẩy ngã xuống giường,
còn 2 tay mình thì chống 2 bên đầu nàng, từ trên xuống dưới nhìn Haruna.
Haruna 2 tay che trước ngực, đối với
ánh mặt nhìn thẳng tâm can như thế này của Yuko, cảm thấy có chút thẹn thùng,
không dám dùng ánh mắt trực tiếp trao đổi với nàng.
"Haruna... nữ thần của chị..."
Yuko tay trái chống 1 bên, tay phải khẽ vuốt trên mặt Haruna, như bản thân mình
đang vuốt ve một món đồ sứ tinh xảo đắt tiền, trong mắt tràn đầy trìu mến cùng
yêu thương, ngoài miệng cũng không tự giác mà lẩm bẩm.
Nghe được người trước mặt đang gọi tên
mình, Haruna quay đầu, nhìn thẳng vào mắt Yuko, trong đó là tràn đầy nhu tình.
Hai người cứ như vậy nhìn nhau, đến khi Haruna đưa tay lên cổ Yuko, đem nàng tiến
đến gần mặt mình hơn.
Yuko tiến đến bên tai Haruna, nhẹ nhàng
nói... "Haruna, chị... cũng thích em.." Những lời nãy hóa thành nhiệt
khí bên lỗ tai mẫn cảm của Haruna, làm cho thân thể nàng có một cảm giác khoái
cảm khác thường.
Yuko theo lời thỏ thẻ bên lại tiện
thoáng liếm lấy đôi tai lớn đó.
"Ân... ngứa."
Hôn tại đôi tai hồng đó, Yuko thò tay
giúp nữ sinh tháo nơ, ngón tay cứ như đang diễn tấu piano, cởi từng chiếc nút
trên áo sơ mi, lộ ra làn da trắng mịn. Giúp Haruna cởi bỏ áo sơ mi, Yuko cũng đứng
dậy trút bỏ quần áo của mình. Lại lần nữa trở lại phía trên Haruna, huyết mạch
Yuko càng lúc càng sôi sục.
Trên người Haruna bây giờ chỉ còn một bộ
nội y hồng nhạt, hai tay vô lực đặt 2 bên đầu, tóc dài mềm mại tán loạn trên
dra giường trắng, ánh mắt mê ly, đôi môi hé mở, bộ ngực vì thở dốc nên cứ hạ
lên hạ xuống. Yuko cứ như vậy trong nháy mắt thất thần.
Cúi hạ thân đem Haruna ôm mà bắt đầu...
để cho nàng ngồi trên bắp đùi mình. Yuko ôm quanh vai Haruna, khẽ vuốt lưng
nàng. Ngón tay nhẹ nhàng tiến đến chốt áo ngực,
thoáng một phát, nội y bị cởi bỏ. Haruna lập tức 2 tay ôm ngực, bỉu môi,
oán niệm nhìn Yuko.
Yuko khẽ cười thầm đem 2 tay đang đánh
mình đặt lên vai, chính mình cúi đầu uống nhấm nháp nụ hoa đang ngạo nghễ
kia...
"Ân..." Yuko dùng đầu lưỡi
chơi đùa một bên nụ hoa, thi thoảng liếm láp, thỉnh thoảng lại khẽ cắn, bên kia
cũng không có bị bỏ rơi, khi tay phải cũng đang chơi đùa bên đấy.
Haruna ngẩng đầu lên, cố gắng để tiếng
rên của mình không bị thoát ra ngoài.
Tay phải vuốt ve bầu ngực không biết
lúc nào đã lướt qua vùng bụng phẳng lì phía dưới, hiện tại dưới váy mà vuốt ve
đùi. Đợi đến lúc Haruna lấy lại tinh thần, mới phát hiện giữa đùi một hồi lạnh
buốt, đồ lót sớm đã bị Yuko cởi ra nhét vào một bên, chính mình thì lại đang ở
trên giường mềm mại.
"Ah..." Ôn nhu tách hai chân
của nàng, dùng tay cố định, không ngừng hôn cùng liếm hai bên đùi, nghĩ thầm muốn
đem thân dưới triệt để khơi mào!
"A...!" Haruna tranh thủ thời
gian bịt miệng, sợ làm cho tiếng rên rỉ sẽ phát ra.
"Yuuchan... cái kia, chỗ đó..
không được..." Cảm thấy bờ môi Yuko ngày càng hướng lên trên, Haruna hai
tay chặn đầu Yuko, lại hoàn toàn không ngăn được thế công của đối phương.
"Ah.. Ừ..." Yuko dùng tay đẩy
2 cánh tay vô lực đang ngăn chặn mình ra, trực tiếp hôn lên nơi riêng tư của
Haruna.
"Không... không được... như vậy...
Ah!" Haruna chỉ cảm thấy một vật mềm mại tại chỗ tư mật của mình không ngừng
chạm vào, ngôn ngữ lập tức không thể nào sắp xếp cho đúng được.
"Haruna tại đây, thật là đáng yêu
đây nè ~" nhìn hạt đậu bé trước mặt, dùng đầu lưỡi men theo phác họa.
Thoáng liếm cánh hoa ướt đẫm nước, thoáng một phát hôm lấy hồng tâm kiều diễm
kia, dùng hai tay nâng mông Haruna lên, cố ý phát ra đích thủy thanh.
Haruna đã hoàn toàn không còn cách nào
phản kích với âm thanh biến của Yuko, không ngăn được tiếng thở gấp không ngừng
từ miệng mình vang lên, đối với Yuko mà nói, điều đó chỉ càng kích thêm nàng.
"Yuuchan! Em... ah ah!!!!!"
Haruna một hồi run rẩy, lập tức đạt đến điểm cao nhất, một dòng nước đục ấm chảy
ra.
Yuko một lần nữa trở lại trước mặt
Haruna, trìu mến nhìn nàng, "Haruna, chị, thật sự có thể sao?"
Haruna cố gắng di chuyển thân thể mình,
hai tay vuốt má Yuko, bốn mắt nhìn nhau, "Chỉ cần là Yuuchan, làm hư
Haruna cũng không có vấn đề gì"
"Haruna.." Yuko kích động ôm
lấy Haruna, lại để cho nàng ngồi lên đùi mình, chân Haruna cũng tự nhiên quấn lấy
thắt lưng Yuko.
Hai người chặt chẽ ôm nhau, đôi môi kịch
liệt ma sát, mãnh liệt. Tay phải Yuko khẽ vuốt đến nơi riêng tư, dính vào dịch
thủy ban nãy, không ngừng di chuyển trước cửa...
"Chị tiến vào nhé..." Ngón giữa
theo dịch thủy, dọc theo đường hành lang, một hơi đem ba ngón trực tiếp tiến
vào.
"A...! Đau quá!" Haruna hai
hàng lông mi nhíu chặt, mặt mũi tràn đầy thống khổ.
"Em!... là lần đầu tiên
sao?!"
"Ân..." Cho dù là rất đau đớn,
nhưng bị người thương hỏi ra vấn đề này vẫn là rất xấu hổ.
"Ây..." ôm, "Thật có lỗi...
Chị làm em đau rồi, vậy thì lấy ra nhé..." cảm thấy chất lỏng cùng cử chỉ
chậm rãi chảy ra, cúi đầu xem xét, dra giường trắng tinh quả nhiên có điểm hồng.
"Đừng." Haruna sốt ruột ôm chặt
Yuko, đem đầu vùi vào vai đối phương.
"Haruna?"
"Đợi một chút... chờ một chút..
Haruna chịu được mà..." Thanh âm nhu mềm truyền vào lỗ tai Yuko, khẽ mỉm
cười.
"Chị đã biết..." Chậm rãi
nâng cằm Haruna lên, khiến cho đôi mắt xinh đẹp kia lại một lần nữa nhìn lại
chính mình. Đúng vậy ah, nàng như vậy mà còn có dũng khí, thế thì chính mình
còn đang trốn tránh điều gì chứ?
Hôn như mưa vào khuôn mặt tinh xảo của
Haruna, nơi hàng lông mi mảnh khảnh, đôi mắt khép hờ, mũi cao thẳng... Hấp dẫn
chính mình nhất, quả nhiên vẫn là đôi môi đầy khiêu gợi này.
Cảm nhận được Haruna thả lỏng không ít,
tay phải thử nhúc nhích, không nghĩ là lại hiệu quả ngoài ý muốn.
Thời gian qua một hồi, đồng thời dùng
ngón tay xoa nắn hạt đậu nhỏ, bên tai lập tức truyền đến tiếng thở gấp. Giữ lấy
vòng eo nhỏ nhắn của Haruna, lại để cho nàng theo tiết tấu chậm rãi đong đưa.
Thời gian dần qua, tần suất ra vào ngày một nhanh hơn. Đại khái là chắc cũng sắp
đến lúc, không lâu sau cảm nhận được một hồi co rút. Biết rõ Haruna sắp đặt đến
cao trào, Yuko chặt chẽ ôm lấy nàng.
"Yuu. . . Ừ Ân ah ah ah ah ah ah
ah ah ah! ! !" Haruna sau đó ngã vào lòng Yuko, nhất thời không thể động đậy.
Đem Haruna trong ngực đặt ngay ngắn
trên giường, chính mình đứng dậy lấy khăn giấy lau vùng tư mật của nàng cùng ngón
tay của mình, lúc kết thúc, xấu tính chạm vào điểm nhạy cảm của nàng, đưa tới
tay cảm giác run rẩy một hồi.
Một lần nữa trở lại giường ôm lấy
Haruna, cẩn thận dùng chăn bông đắp lên hai người,.
"Chị xác định là thích em thật chứ?"
"Ừ... chắc chắn là như thế."
END.
No comments:
Post a Comment