Blogroll


「在这场爱情的世界里, 背叛. 是相互的. 没有谁对谁错.」
"Trong thế giới của tình yêu. Là phản bội lẫn nhau. Không có ai đúng ai sai."

「我想跟 にゃんにゃん 在一起, 希望早上起床第一件事就是看到 にゃんにゃん 的睡臉, 把妳吻醒, 希望睡前可以親著 にゃんにゃん, 抱著妳入睡, 希望 にゃんにゃん 的每一天, 每一個笑容都是因為我...」
"Tớ muốn cùng Nyan nyan ở cùng 1 chỗ, hi vọng mỗi buổi sáng rời giường chính là nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của Nyan nyan, rồi dùng 1 nụ hôn để đánh thức cậu, hi vọng trước khi ngủ có thể nhìn thấy Nyan nyan, vuốt ve ôm ấp để đưa cậu chìm vào giấc ngủ, hi vọng Nyan nyan mỗi một ngày đều vì tớ mà tươi cười..."

- Trích -

Saturday, August 16, 2014

[FANFIC - Trans] Kinjirareta Futari (KojiYuu)

Author: Freakymonday-san | Original: Link
Permission: I got it (-∀-`)
Pairing: KojiYuu (Oshima Yuko x Haruna Kojima)
Translator: Me a.k.a Jo@blogger

Note: Luôn có 1 lí do nào đó để bạn up fic =))





-----0----- 



"TẠI SAO?! Tại sao lại loại nó ra chứ?!" Yuko đập mạnh tay không xuống bàn. "Đó là phần biểu diễn quan trọng mà tôi muốn!"



"Yuko... Tôi biết là cô muốn, nhưng đó thật sự không phải là ý kiến hay cho cả cô và Kojiharu." 



"Tại sao?! Tại sao chứ?! Nyan nyan cũng muốn mà!!" Cô gái thấp hơn đáp trả. "Đúng không Nyan nyan?!" Haruna chỉ yên lặng gật đầu khi hai tay đang nắm lấy nhau. "Làm ơn?! Hãy để chúng tôi biểu diễn bài hát đó!"



"Yuko, làm nguội cái đầu trước khi trở lại nói chuyện với tôi." Đạo diễn từ chối một cách bình thản, ra hiệu cho cô gái cao hơn mang chú sóc đầu đang bốc hỏa ra ngoài. "Nghĩ về nó đi."



"Yuuchan... đi nào." Haruna khẽ kéo Yuko ra khỏi phòng, cúi đầu như một lời xin lỗi trước khi ra ngoài.



"Ugh!!! Tớ không hiểu nổi!" Yuko gằn lên. "Cậu không tức giận về việc đó sao?!" Bị phản đối, cô hướng mắt qua nhìn cô gái bên cạnh. Bằng cách nào đó cô nhìn thấy cô ấy đỏ mặt và đang cắn môi dưới. "Eh? C-cậu bị sao vậy?"



"Yuuchan... tớ nghĩ họ đã làm đúng đấy." Haruna ngập ngừng thì thầm.



"C-cái gì?! Cậu nghiêm túc không đó! Nói với tớ là cậu đang đùa đi!" 



"Yuuchan... cậu thấy đó, Kinjirareta Futari... c-cậu không nghĩ nó quá... nguy hiểm cho chúng ta sao?"



Những nếp nhăn trên trán cô gái nhỏ càng thêm tồi tệ, bị sốc bởi hoàn cảnh cũng như nội dung cuộc trò truyện. "Cậu biết gì không?! Đ-để tớ một mình nhé!" 



"N-nhưng Yuuchan..."



"Im đi Nyan nyan! Cậu thậm chí còn không biết tớ cảm thấy thế nào!" Cô gái nhỏ hung hăng bỏ đi, để lại Haruna thở dài cô đơn tại hành lang của studio.





---[FLASHBACK]--



"Yuuchan?" Lo lắng lên tiếng gọi khi đang giữ lấy má cô gái nhỏ.



Yuko khẽ lắc đầu qua lại với một nụ cười. Cô mở miệng nhưng không có từ nào thoát ra ngoài cả vì cô cảm giác rằng giọng mình sẽ vỡ òa ra mà không có cách nào nén lại được nữa. Cô lại nuốt trở lại vào trong.



Cô gái cao hơn đáp trả lại nụ cười đó cùng với một cái phồng miệng kèm theo ánh mắt quan tâm. "Tớ cũng hạnh phúc lắm." Cô thì thầm. Yuko rơi nước mắt trước khi dụi đầu mình lên ngực Haruna. "Đừng khóc." Cô cảm nhận được một cái gật đầu trên làn da mình. "Yuuchan..." nhìn xuống, nhìn thấy một cô gái đang sụt sùi khóc. "... không sao mà."



"Tớ xin lỗi..." Giọng cô vỡ òa ra cùng với những giọt nước mắt.



"Shh~" Haruna ngăn lại trước khi đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô ấy. "Tớ biết là sẽ khó, nhưng chúng ta sẽ ổn thôi." 



Nhắm mắt lại, cô rúc vào sát hơn và để trán mình chạm vào trán cô gái cao hơn. Cảm giác được hơi thở của nhau, tay cô lướt trên cơ thể mảnh mai của cô mèo trước khi chạm vào má. Mềm và ấm áp, thoải mái nhưng cũng đau đớn. "Tớ sợ lắm..." cô thì thì thầm nhỏ đến mức khó có thể nghe thấy trước khi có một vật gì đó xuất hiện gần đôi môi mình. Lấp đầy phổi đối phương với hơi thở của mình, cô tiếp tục tiến xa hơn, nhưng đó vẫn là một nụ hôn nhẹ nhàng.



"... tớ cũng vậy." Cô mèo thì thầm trả lời dưới hơi ấm của những nhịp thở. "... tớ cũng vậy. Nên làm ơn cậu đừng khóc được không." Cô đặt một nụ hôn khác lên môi Yuko trước khi lau đi tất cả những giọt nước mắt vẫn đang đọng lại trên má cô gái nhỏ. "Sợi dây liên kết của chúng ta rất mạnh mẽ mà, không phải sao?"



Yuko cảm nhận được cái ôm chặt hơn, làm cho cơ thể trần trụi của họ càng thêm gần gũi, cảm nhận được sự đụng chạm của nhau. Bên trong cơ thể ngày một nóng lên khi họ quấn lấy nhau một cách nhẹ nhàng, trượt cơ thể họ để lại những dấu vết lên người kia. Cô không thể làm gì để ngăn được giọt nước mắt đang tràn ra. "Nếu... nếu tớ sinh ra là nam..." Yuko nhìn cơ thể mịn màng của Haruna khi ánh mắt nhòa đi, cảm nhận rõ mọi đường cong đó. "... thì chúng ta đã là một đôi không rời."



Haruna yên lặng khóc, cố gắng điều khiển những cảm xúc chất đầy trong lòng mình. Đẩy Yuko ra, cô lại một lần nữa đặt đôi môi mình lên môi Yuko, rên lên, để cô gái nhỏ có thể biết được cô đang cảm thấy như thế nào. "Nếu tớ không sinh ra là nữ, chúng ta đã không phải che dấu như thế này..." cô tự nói với bản thân trước khi thì thầm với một âm thượng vừa đủ "Nhưng Yuuchan... không cần biết mọi chuyện sẽ ra sao, tớ hạnh phúc vì mình có những cảm xúc này dành cho cậu."



Ánh mắt họ gặp nhau và một cái nhìn ngập tràn yêu thương. Yuko khẽ mỉm cười, Haruna di chuyển lên trên cô gái nhỏ trước khi xoa xoa đôi má đang ửng hồng kia. Mái tóc dài hung đỏ trượt khỏi vai và chạm vào ngực người kia khi cô di chuyển ngón tay mình đến môi Yuko, mời gọi nhưng có một chút sợ sệt. Cô mèo tiến gần hơn, để trán chạm nhau trước khi nghịch mũi của họ với nhau, nhẹ nhàng nhưng đầy nhu tình. Trượt tay mình theo cánh tay của Yuko, cho đến khi tay họ chạm và đan tay vào nhau. 



"Tớ xin lỗi." Yuko thì thầm với giọng nói hơi khàn. "Tớ chỉ..."



"Shh-" Haruna ngăn lại khi cô tiếp tục đặt một nụ hôn nữa lên môi cô gái nhỏ. "Có tớ ở đây."



Cô gái nhỏ siết chặt cái nắm tay của họ khi cô cảm nhận được hơi thở của Haruna trên từng mm da thịt mình. Cô thở hổn hển và đầy mồ hôi mà người kia thì không hề để tâm đến. Từ từ, một nụ cười rụt rè xuất hiện trên mặt cô. Với cách cô hô hấp, Haruna đã chú ý.



"Bây giờ Yuuchan thấy ổn chứ?" Cô mỉm cười giữa những nụ hôn ngọt ngào mà cô đặt lên khắp môi cô gái nhỏ, di chuyển xuống quai hàm rồi xuống cổ và xương đòn và cứ như thế. Yuko rùng mình khi cảm nhận được đôi môi mềm mại của Haruna trên ngực mình. Hơi ấm, sự nhạy cảm của nó càng làm hơi thở cô thêm khó khăn. "Cậu có muốn tớ..." Yuko dường như đã mất hết suy nghĩ với màn dạo đầu của Haruna. "...đi xa hơn không?" Cô tiếp hỏi nhưng chỉ nhận được những cái rùng mình như một câu trả lời. "Yuuchan?" Cô gái cao hơn gọi và bĩu môi. "Yuuchan..."



"Eh?" Cuối cùng Yuko cũng hoàn hồn.



"Mou~ chỉ mới như thế mà Yuuchan đã lạc lối rồi sao." Haruna chọc ghẹo và nhìn thấy cô sóc đỏ mặt. "Làm sao mà cậu có thể để tớ một mình trên thế giới này chứ~ làm sao mà cậu đi được khi không mang tớ theo chứ."



"X-xin lỗi. tớ chỉ-"



"Tớ biết mà ~" Cô mèo mỉm cười trước khi xoa xoa má Yuko. "Thậm chí là tớ cảm giác như mình đang mơ vậy."



"Tớ chỉ không thể tin được, bây giờ cậu đã là... của tớ." Cô gái nhỏ thì thầm với tông khó có thể mà nghe thấy trước khi dành một nụ hôn nồng nhiệt cho Haruna khi cô ấy kéo cô vào gần hơn. "Cậu như là một giấc mơ mà tớ từng biết đến..."



Haruna khúc khích cười khi họ cố lấy lại nhịp thở. "Tớ cũng vậy." Cô nhìn Yuko một lần nữa và cười đểu.



"Cá---- Không..."



"Không?" Cô gái cao hơn dùng chất giọng nghịch ngợm và lặp lại. "Hnn~"



"Chúng ta... chỉ vừa kết thúc mà ahhh~" cô không thể làm gì khác ngoài việc rên lên khi cô gái cao hơn đang trên đường tiến đến cửa mình của cô. "Một v-vòng."



Cô mèo dường như không để tâm lắm đến mấy lời của cô gái nhỏ và tiếp tục tìm đường xuống, để lại hơi ấm ẩm ướt và đầy mê hoặc trên đường đi. Yuko chỉ có thể cong cơ thể trần trụi của mình như một sự đáp trả. Cô rùng mình và rên lên, âm thanh như thế càng không giúp ích được gì. Haruna vẫn tiếp tục đi xa hơn.



"Unngghh~ N-n-nyannnn~" hai bàn tay đang đan lại được tách ra, thay vào đó cô gái trẻ hơn chuyển sang giữ lấy tóc người bạn gái, làm rối mù nó lên và giữ lấy nó khi gọi tên cô ấy. "Hhaa~~"



Haruna khúc khích cười. Với mặt mình gần hang động của Yuko, cô liếc nhanh để nhìn khuôn mặt người bạn gái. Một lần nữa của sự trùng hợp khi ánh mắt họ gặp nhau, kết quả cả hai đều đỏ mặt, nhưng Yuko dường như là quá tải rồi. Cô gái cao hơn ôm lấy cô và lại khúc khích với bản thân. "Yuuchan đáng yêu quá."



"~ungh?" cô gái được khen hổn hển lên tiếng. Ánh mắt cầu xin không ngừng nhưng mà câu chữ thì không nói ra được. Tất cả đều kẹt trong đầu cô khi cô cố xếp nó thành một câu nói thông qua ánh mắt khẩn thiết. "L-làm ơn..." cô mấp máy nói như thiếu hơi, thu lại từ câu nói đó là một ánh mắt hơi sốc của cô gái tóc dài trẻ tuổi xinh đẹp.



"Những gì Yuuchan muốn..." Haruna dùng lưỡi và nhẹ nhàng chạm vào xung quanh cổng thiên đường. "... Yuuchan sẽ có."



"C-chờ đã. Đ-đừng~" Cô gái ngừng hành động lại và phồng má bĩu môi lên. "Đ-đừng ~~"



"T-tại sao?"



"Ở... ở đó d-dơ lắm."



"Nh-nhưng tớ muốn..."



"Ng-ngón tay... là được rồi." Yuko hơi thở khó khăn nhìn cô bạn gái, người vẫn đang show ra tuyệt chiêu phồng má bĩu môi thần thánh.



"Nh-nhưng ban nãy tớ đã dùng rồi..." Cô trả lời như một lời thì thầm, chuyển tầm mắt sang hướng khác để tránh cái nhìn của Yuko. "Tớ... tớ muốn 'ăn' cậu..."



"Ban nãy cậu đã khám phá hết cơ thể tớ rồi mà, Nyan nyan."



"Nh-nhưng tớ muốn tất cả của cậu ~" ánh mắt họ lại một lần nữa gặp nhau và chìm trong im lặng. "... tất cả về Yuuchan của tớ." Cô thì thầm trước khi xoay mặt đi cùng một cái thở dài.



Vì cơ thể vẫn còn hơi run từ trò nghịch ngợm của Nyan nyan, Yuko cười khúc khích phá vỡ bầu không khí im lặng hiện tại. Cô mỉm cười trước khi ôm lấy cơ thể Haruna bằng chân mình, làm cho khoảng cách của họ xa hơn một chút. "Ja, được rồi..." Cô đỏ mặt và nhìn lảng qua hướng khác. "Tớ sẽ luôn luôn là... nô lệ cho nàng công chúa của mình."



"Yuuchan ~" Haruna lẩm bẩm với khuôn mặt đỏ ửng.



"Nào... hime-sama... đến và chiếm lấy tớ đi nào." Yuko thì thầm với hơi thở ướt át. "... với cơ thể của tớ... hãy làm bất cứ điều gì mà cậu muốn đi."



---[END OF FLASHBACK]--





Cô nhớ lại đêm đầu tiên họ ở bên nhau. Chợt nhận ra họ đã trao cho nhau những từ ngữ đó. Khuôn mặt bỗng chốc ửng hồng lên, cô che mặt lại bằng hai bàn tay mình. "Yuuchan ngốc." Lắc đầu để quên những gì 'nóng bỏng' đã xảy ra vào đêm hôm đó, cô bước thẳng đến cửa thoát hiểm của tòa nhà, nơi Yuko đang đứng.



"Hey~" Cô gọi khi nắm lấy cánh tay của cô gái nhỏ, kéo cô ấy vào vòng tay mình. "Tớ xin lỗi."



Bị sốc khi cô cảm nhận được mình đang ở trong vòng tay ấm áp này tại một nơi khó tin như thế này, Yuko không biết nên nói gì. Bất chợt, cô được bao bọc bởi sự dịu dàng thân quen đến từ một mùi hương quen thuộc, cô không thể nào lí giải được cái cảm giác này cho dù nó gần gũi đến mức nào. Mỗi lần, mỗi lần như thế, những hành động quan tâm và thân mật này chưa bao giờ thất bại khi làm cô cảm thấy được sự đặc biệt. Cô biết đây không phải là một cái ôm đơn thuần. "Cái--"



"Tớ xin lỗi. Đừng giận được không." Haruna phồng miệng lên xin lỗi.



Nhìn ra xung quanh, cô gái nhỏ làm bản thân bình tĩnh trước khi nhẹ nhàng nhấc mình ra khỏi vòng tay của cô gái cao hơn, ánh mắt vẫn hướng về cô ấy. Haruna rất sốc vì Yuko rất ít khi từ chối những hành động của cô dù là rất nhỏ nhặt đi chăng nữa. Nếu không, cô sóc biến thái này luôn luôn xem đó là một tín hiệu như cô đồng ý với tất cả mọi điều cô ấy làm, bất kì mức độ skinship nào cô ấy muốn. "Xin lỗi vì điều gì chứ?" Cô gái trẻ hỏi.



"Eh- cái này... tốt hơn là không nên nhớ lại chuyện ban nãy."



"Ah ~ không sao." Yuko trả lời trước khi xoay lưng và bắt đầu bước đi. "Cậu không cần phải nghĩ về nó nữa đâu."



"Yu-Yuuchan ~ ch-chờ đã!"



Cô dừng lại nhưng không xoay lưng lại. Chỉ đứng đó và giấu đi nụ cười ranh mãnh. Cô hít một hơi thật sau và làm ra một bộ mặt hết sức nghiêm túc nhưng vẫn đứng xoay lưng với cô gái cao hơn. Nghe được tiếng bước chân từ từ tiến đến gần mình, "Đ-đừng đến gần tớ." Cô nói đủ để cô gái còn lại nghe thấy.



"Yuuchan... Tớ nói tớ xin lỗi rồi mà." Haruna ngập ngừng lên tiếng khi mọi người xung quanh bắt đầu để ý đến họ. "Tớ xin lỗi." 



"Tớ nói với cậu là tớ không có giận." Yuko trả lời khi vẫn kiềm nén lại cái nụ cười kia. Bật chế độ diễn viên Yuko lên, cô dùng bộ mặt nghiêm túc đối mặt với Haruna.



"Cậu có." 



"Không có. Tớ chưa bao giờ có thể giận cậu."



"Vậy tại sao cậu không để đến đến gần chứ?" Haruna hỏi khi bước thêm một bước, mặt khác Yuko đưa tay lên, ý nói cô gái cao hơn dừng lại. "Tại sao?!" 



"Dù thế nào thì tại sao cậu lại muốn đến gần hơn chứ?"



"T-tớ biết rồi..." Haruna bĩu môi xoay mặt đi. "Tớ chỉ..."



"Như thế nào?" Yuko chọc ghẹo bằng cái giọng hết sức nghiêm túc, liếc một cái để nắm bắt tình hình xung quanh. Mọi người đang tụ tập gần họ, đứng xem như kiểu họ đang diễn kịch cho họ xem vậy ấy. "Nói với tớ đi."



"Ở đây?" Haruna nhìn quanh ý nói với Yuko chỗ này quá lộ liễu. Nhưng cô gái nhỏ không hề quan tâm. Cô thở dài, đầu hàng. Cô biết những gì Yuko muốn; cô gái nhỏ chưa từng để tâm đến những gì người khác nói ra. "Được rồi." Cô hít một hơi thật sâu, "Tớ chỉ nghĩ như thế này không ổn... chúng ta như thế này."



"Như thế này?"



"Là cậu giận tớ." 



"Tớ đã nói là tớ không có."



"Cậu có! Nếu không tại sao cậu lại đối xử với tớ như thế!"



"Cái- điều gì làm cậu nói như thế! Tớ không có!"



Haruna tiến thêm một bước. Yuko không phản ứng gì, chỉ đứng nhìn. "Bởi vì... cậu không đáp trả cái ôm của tớ... cậu đẩy tớ ra khi tớ ôm cậu." Cô trả lời gần như là một lời thì thầm.



"Eh?!" Sự thật thì, Yuko chưa bao giờ chú ý điều đó, cô luôn luôn đáp lại cái ôm của Haruna khi cô ấy làm như thế.



"Cậu luôn luôn..." Haruna bắt đầu ửng hồng làm cho cô gái nhỏ mở to mắt trong bối rối mà không biết nên làm gì. "... luôn luôn hôn tớ khi tớ ôm cậu." Cô gái nhỏ đỏ mặt và mỉm cười, đôi lúm đáng yêu hiện rõ trên khuôn mặt cô. Haruna bước thêm một bước để tiến đến gần hơn, Yuko giờ đã trong tầm với của cô. "Yuuchan chưa bao giờ đẩy tớ ra, dù chỉ một lần."



"E-eh~"



"Nên... cậu đừng giận được không." Cô mèo bước một bước cuối cùng và đặt tay mình vòng quanh eo của Yuko, kéo cô gái nhỏ vào gần mình hơn. "Tớ cũng muốn biểu diễn bài hát đó cùng với cậu." 



"Cậu yêu tớ mà nhỉ?" Cô gái nhỏ thì thầm với một nụ cười. "Nhỉ?" 



"Yub." Haruna tủm tỉm cười. Yuko phồng má lên như một câu trả lời. "Rất là yêu cậu."



"Thật sao?" Yuko mỉm cười ngước mặt lên hỏi.



"Yub! Tất nhiên rồi."



Để mặt mình gần sát với khuôn mặt cô gái cao hơn cho một nụ hôn khi cô ôm cô ấy ngày một chặt hơn, cuối cùng cô nhận lại một cái gõ đầu trong truyền thuyết mà cô thường được nhận. "Hii~ Yaaa~" cô vẫn cố trả thù để kiếm thêm một nụ hôn nữa.



"Yuuchan! Không được!" Haruna đẩy ra nhưng vô ích, cơ thể cô đã bị khóa trong vòng tay Yuko rồi. "Đừng mà ~~" họ cứ đùa giỡn với nhau mà không hề quan tâm đến đám đông. "Ai giúp tôi với ~"



"Hai người!" Takamina xuất hiện nhìn cặp đôi, hai người vẫn đang diễn trò quen thuộc tsundere vs biến thái cho đám đông xem, Haruna đấu tranh để đẩy lùi tình yêu của Yuko.



"Hai!" Yuko và Haruna trả lời cùng một lúc, dừng những hành động âu yếm cho nhau lại.



"Hai chị nghĩ gì mà lại tán tỉnh nhau công khai như thế này hả?!" Cô lắc đầu chán nản. "Vào trong ngay!"



"Ah!" Haruna để ý thấy đám đông bắt đầu cười khi tay Yuko đã tiến đến ngực mình. "Yuuchaannn!!! Bakaaa!!"



"Nyannyaaaaan dai sukiii!!" cô sóc tẩu thoát vào toà nhà với tốc độ nhanh nhất, tiện chạy ngang thì nắm luôn tay của Takamina kéo theo. "Tớ yêu cậu suốt đời!" 





Rượt theo hai tên lùn, cô hét lên cùng với nụ cười, "Quay lại đây coi! Đồ ngốc!!"


HẾT.

No comments:

Post a Comment