Tựa: You brighten my world
Tác giả: liebedich【yuCouple: KojiYuu
Thể loại: hường phấn :v
Tình trạng raw: Trung văn - Hoàn
Tình trạng Edit: DONE - maybe ww
Translate: QT đại nhân, Google-sama, VP đại tỉ
Editor: Me
Tình trạng Edit: DONE - maybe ww
Translate: QT đại nhân, Google-sama, VP đại tỉ
Editor: Me
-----
"Ăn ngon thật đó, Yuuchan!"
Haruna vừa ăn thịt bò vừa nói
"Yuuchan thật là lợi hại đó
nha!" Haruna sau khi nuốt xuống lại cảm thán thêm một câu
"Vậy thì ăn nhiều một chút"
Yuko sau khi thổi thổi cái muỗng thức ăn vài cái thì đưa đến bên miệng Haruna
Ăn cơm dong dài mệt mỏi thì cũng qua
đi, Yuko đi rửa chén còn Haruna thì đi tắm rửa, sau thì đợi Yuko tắm giặt xong
thì hai người ngồi trên ghế sofa ăn vặt xem ti vi, đợi đến khi không còn tiết mục
gì nữa thì mới đi ngủ.
Thời gian cứ như vậy bình thản trôi
qua, Haruna nghỉ phép 3 tháng rất nhanh cũng hết, nàng cũng sắp trở lại làm việc
nhưng nàng lại lo lắng Yuko ở nhà một mình sẽ buồn chán, hơn nữa nàng cũng hi vọng
Yuko nhanh chóng thích ứng với xã hội vì vậy nàng quyết định tìm cho Yuko một
công việc, Haruna nghĩ đến Yuko đối với các món ăn rất có thiên phú nên quyết định
tìm cho nàng một công việc đầu bếp. Quyết định như thế, Haruna chiều nào cũng
đi tìm xem ở đâu tuyển người, loanh quanh suốt một tuần cuối cùng Haruna cũng
tìm được một nhà nghỉ, cùng chủ tiệm nói dông dài thì ngày mai cứ đem người đến
phỏng vấn rồi tính. Buổi tối hai người ngồi trên sofa xem tivi
"Yuuchan, tớ không ở nhà, cậu ở một
mình có thấy nhàm chán không?" Haruna thử hỏi
"Không biết" Dù đã ở cùng
nhau kha khá nên giọng điệu Yuko khi nói chuyện với Haruna cũng đã khác trước
đây, không còn băng lãnh nữa
"Um... Yuuchan hiện tại chính mình
miễn cưỡng đi siêu thị cũng tốt rồi nhưng vẫn chưa đủ" Haruna một tay chống
cằm hướng TV nói xong
"Cho nên..." Haruna quay đầu
nhìn về phía Yuko
"Tớ hi vọng Yuko có thể tìm được một
công việc đàng hoàng!" Haruna nhìn Yuko rồi đem nửa câu sau nói ra
"Ah! Người ta sẽ mướn loại người
như tôi sao!" Yuko lúc này bắt đầu kích động
Haruna bị Yuko trong lúc kích động hù đến
ngẩn người
"Quả nhiên không ngoài dự
đoán"
"Không có sao đâu, Yuuchan, cậu đã
đáp ứng tớ sẽ cố gắng hòa nhập vào xã hội mà" Haruna hướng đến gần Yuko mà
chỉ, tay trái đặt trên lưng Yuko xoa xoa tiếp tục nói
"Hơn nữa, nhà nghỉ kia ở gần công
ty của Haruna, chỗ đó người ta không biết Yuuchan, cũng không ai nhận ra
Yuuchan cả!"
"Yuuchan, chúng ta cứ đi thử đi được
không?"
Qua rất lâu Haruna mới nhìn thấy Yuko
khẽ gật đầu
"Hôm nay chúng ta phải nghỉ ngơi
thật tốt, ngày mai Yuuchan sau giờ tan tầm đợi Haruna ở đây, sau đó chúng ta
cùng đi được không?" Haruna cầm tờ giấy viết tên cùng địa chỉ công ty mình
đưa cho Yuko
"Được!"
"Tốt rồi, chúng ta đi ngủ
thôi!" Haruna đứng dậy, Yuko dìu nàng vào trong phòng.
Ngày hôm sau,
Yuko chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ nhìn
thời gian bây giờ đến chỗ Haruna là vừa vặn, Yuko dựa theo tờ giấy chỉ đường của
Haruna đến nhà gà chờ xe. Trong lúc chờ xem, Yuko một mực đem đầu cuối rất thấp,
ngẫu nhiên mới liếc đầu nhìn xe, nàng tổng cảm giác mọi người xung quanh nhìn
nàng rất khác thường, trong nội tâm đều nghĩ người ta mắng mình. Lên xe, Yuko
cũng tìm vị trí vắng vẻ, cố gắng mò đường đến chỗ Haruna làm việc. Yuko ngẩng đầu
nhìn tòa nhà cao tầng trước mắt yên lặng đi tới chờ, Haruna đi ra sau, đúng
quét mắt nhìn xung quanh mới phát hiện Yuko đang ngồi trong góc, đưa tay chạy lại
hướng nàng cười nhẹ nói,
"Đợi lâu chưa? Một mình đến đây
thuận lợi chứ?"
"Cũng không lâu lắm, miễn cưỡng có
thể xem như thuận lợi" Yuko nói xong lại cúi đầu.
"Vậy giờ chúng ta đi thôi"
"Ừ"
Từ công ty Haruna làm đi qua mấy con phố,
bước vào một con hẻm nhỏ, quẹo trái, quẹo phải đi đi thêm chút nữa thì thấy một
nhà nghỉ bình dân. Haruna tựu bước lên phía trước thì phát hiện có người giữ
nàng lại, quay đầu lại nhìn thấy Yuko gắt gao nắm lấy trang phục của mình không
ngừng run rẩy.
"Không sợ, Yuuchan, có tớ ở
đây" Haruna vuốt xoa đầu Yuko cổ vũ
"Ông chủ, tôi đem nàng đến rồi"
"Ah, ngồi đi"
"Cô tên gì?"
"...."
Haruna nhìn thấy vóc dáng vốn nhỏ của
Yuko hiện tại đã co lại còn tí tẹo, ôn hòa đem bàn tay mềm mại nhẹ xoa lưng
nàng, Yuko cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay Haruna truyền đến chậm rãi
buông lỏng thân thể
"Oshima... Yuko"
"Ngó bộ dáng cô bây giờ không tin
được là có thể đứng bếp"
"Tôi... tôi..."
"Ông chủ, nàng chỉ là khẩn trương
thôi mà" Haruna xem bộ dạng ông chủ liền thay Yuko giải thích
"Thực xin lỗi, tôi không nhận nàng
được"
"Ông chủ, cho nàng một cơ hội đi,
để cho Yuuchan làm vài món thì sẽ biết, ông nếm thử rồi quyết định cũng chưa muộn
mà." Haruna sốt ruột cầu xin ông chủ, mà tay Yuko không rõ lúc nào lại nắm
lấy trang phục của Haruna.
"Ông chủ! Làm ơn! Xin ông!"
"Cái kia... được rồi"
"Cảm ơn! Cảm ơn! Cảm ơn ông chủ!"
"Đi theo ta"
Haruna cùng Yuko đi theo ông chủ tiến
vào phòng bếp, ông chủ chỉ Yuko vị trí mấy loại gia vị cùng nguyên liệu nấu ăn
trong khi Haruna đứng một bên nhìn xem
"Yuuchan! Cố gắng lên!"
Haruna đứng bên cạnh cổ vũ Yuko, nàng biết rõ làm như vậy Yuko sẽ an tâm, cũng
dễ phát huy sở trường hơn
Chỉ nháy mắt, Yuko đã đem vài món đặt
trên bàn, ông chủ cùng Haruna từng người cầm đũa thưởng thức, Haruna sau khi nếm
đối với Yuko mỉm cười dựng ngón cái,
Yuko mỉm cười một cái
"Buổi sáng ngày mai, 9 giờ đến
đây"
"À?"
"Cảm ơn ông chủ! Cảm ơn ông chủ!"
Yuko còn chưa phục hồi tinh thần thì thấy
Haruna ở đằng kia đã cúi đầu cảm tạ ông chủ
"Chúng tôi đi trước đây, ngày mai
gặp lại!"
"Được rồi!"
Haruna kéo tay Yuko từ trong điếm hướng
ra đường về nhà
"Yuuchan, ngày mai sẽ đi làm rồi,
cố gắng lên nha!" Nói xong Haruna nắm chặt tay Yuko động viên nàng
"Ừ! tớ biết rồi! Sẽ cố gắng làm việc
cho giỏi!" Nói xong Yuko cũng nắm lại tay Haruna
Hiện tại Yuko đối với người xa lạ sẽ khẩn
trương, đối với Haruna ngay từ lúc bắt đầu đã không lạnh như băng. Sự lạnh lẽo
trong lòng Yuko, từ ngày hai người dọn về ở chung đã bị Haruna làm cho hòa tan rồi.
HẾT CHƯƠNG 4
----------
chẳng hiểu sao mỗi khi nói có mmt sẽ update thì mmt nó cứ tới ầm ầm =)))
quả thực lúc tốt nghiệp so với khi còn trong nhóm vẫn không khác nhau là bao nhiêu =))
Thuyền bè vẫn còn khá vững chắc ~ dù lắm khi shipper vẫn bị hù cho đến sợ :v
No comments:
Post a Comment