Author: Miyumi | Original: Link
Permission: I got it (-∀-`)
Pairing: Maybe alot
Translator: Krita :">
Editor: Me a.k.a Jo@blogger
CHAP 3
Mọi người tụ tập ở phòng ăn vào giờ ăn trưa ở Viện Thần Kinh Hirokawa. Mariko lấy phần ăn của mình và quyết định ngồi ăn với Sayaka
“Mọi chuyện ổn chứ?” Sayaka hỏi
“Tốt hơn rồi.” Mariko nói “Tớ xin lỗi vì chuyện lần trước, Tớ đã không biết phải làm gì”
“Không sao. Acchan hơi khó kiểm soát một chút và tớ không nghĩ là Takamina đang giúp cô ấy. Takamina chỉ làm nó tệ hơn thôi”.
“Ý của cậu là??”
“Nhìn đi”
Ở cuối dãy bàn, Takamina đang dùng muỗng đút cơm cho Acchan. Mariko có thể nghe thấy những gì họ đang nói
“Acchan, ahhhhh~~~” Takamina nói và đưa muỗng lên
“Ahhhh~~~”
Takamia đút muỗng vào miệng Acchan và cô ấy nuốt xuống
“Ngon không?”
“Un!” Acchan nói và cười thật tươi.
“Ngoan! Muỗng thứ hai nào!”
~
“Họ giống vợ chồng hơn là bác sĩ và bệnh nhân”. Sayaka nói
“Tớ hiểu ý cậu.” Mariko nói
“Dù sao thì cậu cũng nên đến xem Rena đi.”
“Sao thế?”
“Phải có ai đó đến để chắc chắn là cô ấy đã chịu ăn uống hợp lý. Cô ấy chỉ ăn những thứ Jurina đưa, bình thường cô ấy sẽ không chịu ăn gì đâu"
“Ok. Họ ở đâu?”
“Đằng kia”
Sayaka chỉ tay đến cái bàn trong góc đằng xa. Mariko đi đến và ngồi đối diện với hai chị em. Jurina thấy vậy liền bắt đầu khó chịu.
“Cô muốn gì?” Jurina gầm gừ
“Tôi chỉ đến để xem 2 cậu như thế nào.” Mariko nói trong khi cố gắng giữ bình tĩnh.
“Chúng tôi đang ăn.” Jurina nói
“Em ăn thôi. Nhưng còn Rena?
Mariko nhìn vào đĩa của Rena, chỉ có một ít rau và cơm trên đó.
“Chị ấy sẽ không ăn gì khác đâu” Jurina nói.
“Oh thật không? Rena, có thứ gì mà em thích ăn không?
Rena vẫn giữ im lặng.
“Tôi có đem theo vài thứ, chắc em sẽ thích.” Mariko nói và cầm lấy cái túi của mình.
“Nghe nói Rena thích ăn bánh dưa lắm.”
Ngay khi Marko nhắc đến bánh dưa, mắt Rena sáng rỡ. Mariko lấy bánh dưa ra và đặt nó trên bàn.
“Đây. Cầm lấy. Em cần phải ăn nó.” Mariko đẩy cái bánh gần hơn
Lúc đầu Rena vẫn chưa phản ứng gì, nhưng rồi với tốc độ ánh sáng, cô ấy cầm lấy nó, mở hộp ra và bắt đầu ăn ngấu nghiến.
“Sao cô biết?” Jurina hỏi
“Tôi đi một vòng, nghe ngóng xung quanh.”
Thật ra cô ấy chỉ cần hỏi Yuko, người có vẻ như biết nhiều về Rena
Bánh dưa đã hết và bây giờ Rena bắt đầu liếm bên trong hộp giấy
“Đây, một cái nữa”
Mariko đưa cho Rena một cái bánh dưa khác khiến cô ấy cười thật tươi. Nhìn chị của mình vui vẻ như vậy, Jurina bớt xù lông cảnh giác.
“Cô không tệ tí nào.” Jurina nói
“Tôi chỉ muốn giúp bệnh nhân.”Mariko nói
Cả hai ngồi nhin Rena ăn cái bánh dưa thứ ba, thì có ai đó núp sau lưng cô ấy và giựt lấy cái bánh dưa trên tay Rena
"Của tôi!"
Mariko nhìn quanh và thấy Acchan đang ăn cái bánh dưa đó.
“Hey! Trả lại mau!” Jurina nói “Đó là của Rena!”
“Nhưng bây giờ nó là của tôi.” Acchan nói trong khi cắn một miếng nữa
Rena trông như sắp bắt đầu khóc
“Sao cô dám!”
Jurina đứng dậy và tính xông vào tấn công Acchan thì Mariko lao đến, chắn ngang giữa họ
“Jurina, bình tĩnh đi. Còn Acchan, trả bánh lại cho Rena ngay.” Cô ấy nói
“No!” – Acchan ngoan cố
Ngay lúc đó Takamina bước đến
“Có chuyện gì vậy?” Cô ấy hỏi
“Cô gái hỗn xược đó đã lấy bánh dưa của chị tôi.” Jurina nói khi cố bước qua Mariko
“Acchan, đưa nó lại đây.” Takamina đưa tay mình ra và nói
“No!” Acchan cứng đầu
“Acchan!”
"Tôi sẽ giết nó!"
Jurina đẩy Mariko ra và xông lên tấn công Acchan. Cô ấy lao tới đẩy ngã Acchan và vung tay đấm vào mặt Acchan. Nhưng Takamina nhanh hơn, cô đã xô Jurina ra khỏiAcchan, Jurina không những không bỏ cuộc lại còn giận dữ hơn và bắt đầu tấn công Takamina. Mariko cố gắng giữ Jurina lại nhưng lại bị xơi một quả đấm ngay mặt. Trong cảnh hỗn loạn này, chẳng ai để ý rằng Acchan đã đến lấy những cái mâm thức ăn và đến để giúp Takamina. Cô ấy đi chậm chậm từ phía sau và đập mạnh cái mâm lên đầu Jurina khiến cô bất tỉnh.
“Acchan!” Takamina nói
“Tớ chỉ muốn giúp cậu thôi!” Acchan hét lên
Khi cả hai đang cãi nhau, Mariko nhìn qua và thấy những giọt nước mặt đã rơi trên mặt Rena. Cô ấy đứng dậy và chầm chậm lại gần người em gái bất tỉnh. Mariko chợt rùng mình ớn lạnh khi thấy gương mặt Rena tối sầm lại. Sau đó có một tiếng kêu răng rắc vang lên khiến Takamina và Acchan ngừng khẩu chiến. Rena đứng dậy và bước tới Acchan
“Cậu muốn gì..”
Trước khi Acchan nói hết câu, Rena đã tóm lấy cổ Acchan và siết chặt. Cô ấy nhìn lên Acchan và cười man rợ, đôi mắt Rena hoang dại như có ai đó đó khác điều khiển cô ấy.
“Này... mày tức chưa?” Cô ấy nói và tiếp tục siết chặt sự sống của Acchan
"Rena!"
Takamina cố gắng ngăn Rena lại nhưng bị văng xuống sàn vì cú đấm đầy nội lực của Rena
“Tao sẽ giết mày.” Rena cười nói trong khi tiếp tục bóp nghẹn Acchan
Mariko cố gắng bước vào nhưng lại quá khiếp sợ sức mạnh của cô gái ốm yếu kia.
“Đây chắc chắn là chứng BPD.” Mariko nghĩ khi nhìn Rena cười lớn trước gương mặt ngày càng nhợt nhạt của Acchan
Acchan dường như sắp chết, ngay lúc đó Saya không biết từ đâu chạy đến và tiêm thuốc an thần vào người Rena. Rena dần ngã xuống nhưng Sayaka đã đỡ được cô ấy. Acchan ngồi xuống sàn và thở gấp để lấy không khí. Khi Sayaka bế hai chị em Matsui lên, cô liếc nhìn Acchan một cách giận dữ và nói.
“Bây giờ thì cậu biết là đừng nên động vào cô ấy.”
Sayaka rời khỏi để lại Acchan ngồi khóc. Takamina lấy lại tỉnh táo và chợt thấy Acchan khóc, cô chạy đến và dỗ dành cô nhóc đang thút thít.
“Acchan ah, về phòng thôi.”
Takamina giúp Acchan đứng lên và đỡ cô ấy ra ngoài. Mariko đi theo sau Sayaka để kiểm tra hai chị em nhà Matsui. Khi cô bước vào, cô thấy Jurina đã tỉnh lại và đang quàng một cái áo khoác, còn Rena đang nằm trên giường với dây trói đang buộc chặt cô ấy.
“Chuyện này sẽ xay ra khi Rena điên lên.” Mariko nói
“Chị ấy sẽ trở nên rất mạnh, giống như chẳng có gì có thể ngăn chị ấy lại. Rena muốn nhìn thấy máu khi chị ấy ở trạng thái đó. Nó thật sự rất rất đáng sợ."
“Cô ấy chắc đã nghĩ rằng em đã bị thương, vì vậy cô ấy hành động như thế để bảo vệ em.” Mariko nói
“Giống như lúc trước..”
“Sao?”
“Không có gì. Quên nó đi.”
Mariko biết Jurina đang giấu điều gì đó nhưng cô nghĩ tốt nhất là không nên hỏi. Cô nhìn qua Rena và thấy cô ấy ngủ rất im lặng. Cô ấy trông giống như đã chết vậy.
“Ùh vậy tôi sẽ qua kiểm tra Acchan. Trong khi chờ đợi, tôi sẽ tử tế một lần vậy."
Mariko bước đên Jurina và cởi áo khoác trên người Jurina xuống.
“Nè, đưa cho Rena khi cô ấy tỉnh dậy.”
Mariko đưa cho Jurina một cái bánh dưa, rồi cô quay đi và bước ra khỏi phòng trước khi Jurina kịp nói gì đó. Mariko đi xuống sảnh và tới phòng của Acchan để xem cô ấy như thế nào và Takamina đang làm gì. Cô đưa đầu vào và thấy Takamina và Acchan đang nắm tay nhau ngủ trên giường. Cô tò mò không biết chuyện này xảy ra như thế nào. Cảm thấy mọi chuyện đã ổn, cô quyết định trở lại phòng ăn. Tất cả những gì Mariko muốn là nghỉ ngơi và tận hưởng bữa ăn trưa của mình. Nhưng khi cô bước đến, chỉ thấy nhiều rắc rối hơn. Ở phòng ăn, Mariko thấy Haruna đang chật vật với Yuko.
“Tránh xa tớ ra!” Haruna kêu gào
“Không bao giờ!” Yuko bám chặt vào eo Haruna và nói
"Tớ muốn ăn cơm!"
“Tớ muốn ăn với NyanNyan!”
“Không!”
“Đi mà!”
“Không!”
“Tớ hứa là tớ sẽ không sờ mó cậu như lần trước đâu!”
“KHÔNGGGG!”
Mariko tò mò chuyện gì xảy ra lần trước khi Yuko ăn trưa với Haruna
Nhưng khi Haruna dừng vùng vẫy và bắt đầu khụy xuống. Mariko nhanh chóng đỡ lấy Haruna và để cô nằm xuống. Haruna có chứng tai biến
“Yeh, thật đúng lúc”
Mariko không hiểu ý của Yuko, nhưng sau đó cô thấy Yuko bắt đầu với tay tới ngực của Haruna. Mariko phản xạ ngay lập tức và kéo Yuko ra. Sau đó cô mang con sóc biến thái ra khỏi phòng ăn, bắt về phòng và đặt cô nhóc lên giường của mình
“Này cậu đang làm gì vậy! Tớ muốn NyanNyan của tớ!” Yuko bĩu môi.
“Hãy để Haruna ăn trong yên ổn. Cô ấy đã bị quá giới hạn vì cậu đó.” Mariko nói
“Tớ đã không có cơ hội để chạm vào cô ấy!”
“Xài cái này đi"
Mariko đưa cho Yuko con búp bê trong giận dữ
“Coi nó như Haruna và sờ mó nó đi.”
“Bây giờ không phải.” Yuko nói
“Sao hả? Cậu muốn tớ vẽ mặt cô ấy lên nó àh? Mariko nói
“Không! Cậu thích thấy tớ đau khổ àh?"
“Cũng có thể” Mariko cười đùa và nói.
“Cậu là kẻ tàn nhẫn.”
“Không đời nào”
“Ok, cậu nói gì cũng được.”
“Tốt”
Mariko quay lưng và tính ra khỏi phòng thì có cái gì đó quăng vào đầu cô ấy. Cô nhìn xuống và thấy con búp bê đang nằm dưới đất.
“Tớ muốn cậu hiểu là không có gì có thể thay thể NyanNyan của tớ. Nhất là những con búp bê này.” Yuko nói
“Được thôi vậy còn thứ này.”
Mariko lấy ra một cuốn tạp chí PlayBoy cô lấy trộm của mấy bác bảo vệ, vì cô biết rằng sẽ có lúc dùng đến nó
"Woooooo!" Yuko nói và cầm lấy cuốn tạp chí.
“Bây giờ thì hạnh phúc chưa?” Mariko hỏi.
"Yep."
“Ổn rồi vậy tớ đi đây."
Khi Mariko ra khỏi phòng, cô nghe tiếng của Yuko vọng ra.
“Mou! Không ai trong những cô gái này có thể so sánh với NyanNyan. Tớ muốn NyanNyan cơ!”
“Cô ấy liệu có khỏi bệnh được không đây?!” Mariko nghĩ.
End chap 3
Jurina đứng dậy cà tính xông vào tấn công Acchan thì Mariko lao đến, chắn ngang giữa họ
ReplyDelete“Jurina, bình tĩnh đi. Còn Acchan, trả bánh lại cho Rena ngay.” Cô ấy nói
“No!” – Acchan ngoan cố
Sai chính tả chữ "và" w lại xhao hok dịch lun chữ "No!" =))))))))
để No cho nó sang =))))))
Delete“Mou! Không ai trong những cô gái này có thể so sánh với NyanNyan. Tới muốn NyanNyan!”
ReplyDeleteTớ nhé=)))))))))
Ôi sao mà nhớ cái trại điên này quá =))
Takamina cố gắng ngăn Rena lại nhưng bị văng xuống sàn vì cú đấm đầy nội lực của Rena
Con người nhỏ bé là thế đấy Taka ạ =)) Mà ai chơi để Acchan vào tay Taka là khùng quá mạng, có nước bệnh tệ hơn chớ chẳng khỏi được bệnh =)) Có khi hai anh chị dắt nhau ở trong viện tâm thần này luôn =))
“Tránh xa tớ ra!” Haruna kêu gào
“Không bao giờ!” Yuko bám chặt vào eo Haruna và nói
"Tớ muốn ăn cơm!"
“Tớ muốn ăn với NyanNyan!”
“Không!”
“Đi mà!”
“Không!”
“Tớ hứa là tớ sẽ không sờ mó cậu như lần trước đâu!”
“KHÔNGGGG!”
Hiểu sao Nyan bị hoang tưởng nặng rồi =)) Yuu ám dữ quá =))
Chap này thích chị em nhà WMatsui, thường ngày em bảo vệ chị, em bất tỉnh chị lên cơn bảo vệ em =))
Takamina giúp Acchan đứng lên và đỡ cô ấy ra ngoài. Mariko đi theo sau Sayaka để kiểm tra hai chị em nhà Matsui. Khi cô bước vào, cô thấy Jurina đã tỉnh lại và đang quàng một cái áo khoác, còn Rena đang nằm trên giường với dây trói đang buộc chặt cô ấy.
“Chuyện này sẽ xay ra khi Rena điên lên.” Mariko nói
“Chị ấy sẽ trở nên rất mạnh, giống như chẳng có gì có thể ngăn chị ấy lại. Rena muốn nhìn thấy máu khi chị ấy ở trạng thái đó. Nó thật sự rất rất đáng sợ."
“Cô ấy chắc đã nghĩ rằng em đã bị thương, vì vậy cô ấy hành động như thế để bảo vệ em.” Mariko nói
“Giống như lúc trước..”
“Sao?”
“Không có gì. Quên nó đi.”
Thích nhạt đoạn này, sweet quá <3
Ôi mình yêu cái trại điên này ghê =))
yêu cái trại này coi chừng có ngày chui vô đó ở á =))))
DeleteMariko đưa cho Yuko con búp bê trong giận dữ
ReplyDelete“Coi nó như Haruna và sờ mó nó đi.”
(-∀-`) ....
“Yeh, thật đúng lúc”
(-∀-`) .....
Chỉ có Sama là mang lại an toàn cho Nyan mà (;▽;)
=)) cũng chỉ có Yuko làm loạn vs Haruna mà hiếm khi bị ăn đòn thôi =)))))))
DeleteCưng chiều không hết ở đó làm bậy (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻
DeleteMariko lấy ra một cuốn tạp chí PlayBoy cô lấy trộm của mấy bác bảo vệ, vì cô biết rằng sẽ có lúc dùng đến nó
ReplyDelete"Woooooo!" Yuko nói và cầm lấy cuốn tạp chí.
“Bây giờ thì hạnh phúc chưa?” Mariko hỏi.
"Yep."
----
oshimen của tui =)))) sao lại ra nông nỗi này hả chời =)))
bị mua chuộc dễ dàng quá =))) không được rồi =)))))
dễ mua mới ghê =)) vừa dứt lời câu trước =)) câu sau đã chê mấy cô trong đó =)))
DeleteĐọc tới rồi đọc lui , vẫn là Mad House vô đối , mềnh muốn vào trại thương điên này ghê, chỉ ngồi ngắm thôi cũng sung sướng rồi (-∀-`)
ReplyDeleteEl-san thiệt là xD thích những gì hơm có bình thường ko vại =)))
Deletemà nói chứ dịch cái này mà dịch lẹ dịch nhanh chắc điên theo ko chừng á El-san ơi =))