Permission: I got it (-∀-`)
Pairing: Maybe alot
Translator: Krita :">
Editor: Me a.k.a Jo@blogger
p/s: fic này không đọc thì uổng lắm luôn =))
Prologue
2 ngày trước…
Mariko, tôi sẽ chuyển cô đến “Viện thần kinh Hirokawa”. Viện trưởng nói
Tại sao chứ? Mariko hỏi.
"Bởi vì cô quá vô dụng!"
Viện trưởng đập tay lên bàn làm việc.
“Vào sự kiện quảng cáo lần trước, cô đã để mất năm bệnh nhân. Nếu vẫn giữ cô ở đây sẽ ảnh hưởng xấu đến bệnh viện. Đây là quyết định của tôi, giờ thì ra ngoài đi.”
Ngày hôm sau...
Mariko dậy trễ và bị lỡ chuyến xe buýt. Bây giờ cô phải nhanh lên để kịp đến nhận công việc mới.
Viện thần kinh Hirokawa là bệnh viện dành cho những người trẻ mắc bệnh về thần kinh. Những bệnh nhân được gửi đến đây vì gia đình hoặc người bảo hộ của họ không thể chăm sóc cho họ nữa. Ở đây, các bác sĩ cố gắng chữa trị bệnh cho họ. Bệnh viện này nổi tiếng với các bác sĩ tuyệt vời và y tá rất chu đáo. Nhưng chỉ có một điều mà Mariko không hề biết, đó là bệnh viện thần kinh Hirokawa là nơi có những bệnh nhân tình trạng xấu nhất.
Khi Mariko vừa bước vào bệnh viện, cô thấy một bệnh nhân đang bị hai bác sỹ kiềm chặt. Người cao hơn có mái tóc dài màu đen đang giữ chặt 2 cánh tay của bệnh nhân sau lưng, trong khi người thấp hơn với tóc màu sáng đang cầm một ống tiêm
“Nhanh lên Takamina!” Người cao hơn nói to
“Tớ đang cố đây! Giữ chặt cô ấy Sayaka!” Cô gái thấp hơn đáp
“Để tôi đi! Tôi không muốn ở đây thêm giây phút nào hết. Tôi muốn về nhà!” Bệnh nhân đó hét lên một cách quằn quại
“Acchan, cậu cần phải bình tĩnh!” Bác sĩ tên Takamina nói
"Để tôi ra khỏi đây!"
Cô gái tiếp tục vùng vẫy và Mariko chỉ biết đứng nhìn sự việc đang diễn ra trước mắt. Sayaka thấy vậy liền liếc nhìn cô.
"Này người mới, đến giúp đi chứ!" cô ấy nói
Mariko nhìn bối rối. Không chắc là người Sayaka đang nói với cô.
"Chính cậu, tóc ngắn ấy, đến đây mau!"
Khi Mariko biết là cô ấy đang gọi cô. Mariko đặt túi xuống và chạy đến để giúp họ. Khoảng năm phút sau, Takamina cuối cùng cũng tiêm được thuốc an thần cho bệnh nhân, cô gái đã từ từ bình tĩnh lại và thiếp đi ngay lúc đó.
"Giữ lấy bệnh nhân của cậu này, Takamina." Sayaka nói và trao cô gái bất tỉnh cho Takamina.
Cô gái nhỏ hơn dường như không đỡ được bệnh nhân nhưng cô đã giữ lại kịp. Takamina cẩn thận mang cô gái xuống sảnh. Mariko quay lại nhìn người còn đứng đó – Sayaka đang chỉnh trang lại áo blouse của mình. Sau đó Sayaka nhìn Mariko và đưa tay mình ra.
“Cậu chắc là Shinoda-san?!”. Cô ấy nói
“Tên của tôi là Akimoto Sayaka, nhưng cậu có thể gọi là Sayaka. Tôi sẽ bắt đầu làm việc với cậu từ hôm nay. Nếu có gì cần giúp đỡ cứ thoải mái nói với tôi.”
Mariko bắt tay Sayaka. Sayaka thấp hơn Mariko một chút và gương mặt của cô ấy như được tạc tượng vậy. Cả hai bắt đầu đi xuống sảnh và nói chuyện với nhau.
“Vậy chuyện khi nãy là..?” Mariko hỏi
“Đó là Atsuko. Mọi người thường gọi cô ấy là Acchan. Cô ấy là một trong những bệnh nhân của Takamina và hiện rất cần có sự chăm sóc đặc biệt”. Sayaka nói.
“Cô ấy đã ở đây được hai tháng và có lẽ cô ấy đã cảm thấy nhớ nhà. Dù sao thì cũng chào mừng cậu đến với Viện Thần Kinh Hirokawa. Tôi rất mong chờ được làm việc với cậu.”
Trước khi Mariko tính nói gì đó, thì có một tiếng va chạm mạnh rồi tiếng la hét phát ra
"Acchan! Sayaka cứu!"
"Giữ cô ấy lại Takamina!"
Sayaka chạy đi để lại Mariko đứng đó không nói nên lời. Cô nhìn hai bác sĩ đuổi theo Acchan từ trên lầu xuống sảnh. Khi nhìn họ, Mariko có cảm giác từ bây giờ cuộc sống của cô sẽ trở nên rất thú vị đây...
Vâng, và từ bây giờ fic sẽ bắt đầu điên đây =)))))))
ReplyDeleterồi chiện gì đến sẽ đến =))) cứ chờ mà xem =))) dịch xong fic ko chừng điên luôn thì khổ =))
Deleteyên tâm, nếu chúng ta không chung phòng thì chắc cũng chung 1 tầng màh ha =)))))))
Deletechắc ở kế bên nhau như KojiYuu =))))) triệu chứng mà giống 2 bạn đó là đi đời cả đám =)))))))))))
Deletechắc bịnh lạ hơn =)) bịnh cuồng gái có chủ đích =))))
Delete=)))) chắc vại quá =))) bệnh này còn khó chữa hơn =))
Delete