Spring, Summer, Autumn, Winter, I Love You!
Author: Yukofan @Jphip | Original: Link
Pairing: (-∀-`)メ(бвб)
Permission: I got it
Translator: Me a.k.a Jo@blogger
Seasons, 4 stories, 4 feelings, and 1 love... Cheesy love stories about 2 young girls, Kojima Haruna and Oshima Yuko. This is a story about a thing that they start to feel, learn to treasure, and try to protect. A thing that they call... LOVE
P/s: Đồng bọn của mình mà vào đọc thì comt cho mình một câu nhóe (╬ ಠ益ಠ) Đồng bọn toàn im thin thít, lặn mất tăm không ah (´゚A゚`)
P/s 1: Mà ai đọc cũng comt cho mình mừng với (-∀-`)八(бвб)
Dù bầu trời hôm nay khá quang đãng… Nhưng, Yuko lại cảm thấy hôm nay của cô thật đen tối…
--Ngày cuối cùng trước khi kì nghỉ hè bắt đầu. Trong tiết Thể dục –
“Ohaayyoouuu~ Yukoooo” Milky bước đến gần Yuko, người đang ngồi trên sàn.
“Ohayou, Milky” Yuko chào lại vẻ chán nản.
Milky bước đến ngồi cạnh Yuko “Ara? Có chuyện gì với cậu vậy, Yuko? Kì nghỉ hè sắp đến rồi mà!”
Yuko nhìn lên trần của phòng thể dục
“Mình đang làm sao vậy chứ??” Yuko nghĩ
Kì nghỉ hè… Chẳng phải tất cả học sinh ở Nhật rất mong chờ sao, nhưng trừ Oshima Yuko ra trong trường hợp này thì hơn. Nghỉ nghĩa là không được đến trường. Cũng có nghĩa là không được gặp Haruna. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi đã làm Yuko cảm thấy cuộc sống của mình thật chán nản.
“Bởi vì cậu sẽ không thể gặp chị Haruna suốt kì nghỉ sao?”
“Un” Yuko gật đầu theo phản xạ. Rồi nhìn Milky vẻ ngạc nhiên “Ehh?! Sao cậu biết?!”
“Hahahahaha!!” Milky cười lớn.
Yuko đấm vào tay Milky “Đừng có cười! Có phải là Sayanee đã nói đúng không?” Với những gì Yuko biết thì cô chỉ nói chuyện đó với mỗi một mình Sayanee.
Một lát sau, cuối cùng Milky cũng ngưng cười “Sayanee chẳng nói gì cả. Nhưng, cậu không biết gì thật hả Yuko? Cậu và chị Haruna chẳng phải đã quá rõ ràng sao.”
“Rõ ràng?”
“Ví dụ như, cách mà cậu và chị ấy nhìn nhau, mỉm cười với nhau.” Milky tiến gần đến khuôn mặt của Yuko “Cậu đã tỏ tình với chị ấy chưa thế? Cậu và chị ấy đã chính thức hẹn hò chưa?”
“Well, điều này thì…” Yuko cảm thấy rối bời vì câu hỏi của Milky
“Đừng nói là cậu chưa tỏ tình với chị Haruna nhé?”
“Không hẳn là chưa nhưng tớ đã nói cậu ấy là liệu có ổn không nếu tớ thích cậu ấy và cậu ấy đồng ý…”
Milky nhìn Yuko với ánh mắt ngạc nhiên “Vậy thôi sao?!”
“Ừ..”
“Vậy, Yuko là kiểu người nhát gan khi yêu sao?”
“Tớ không nhát. Tớ sẽ mời Haruna đi lễ hội pháo hoa vào ngày mai.”
“Ahh, Sayanee và tớ cũng sẽ đến đó.”
“Vậy hãy hẹn hò đôi nào!”
Bất ngờ, Milky nhớ ra điều gì đó…
“Mà, Yuko này. Chuyện này tớ thấy không ổn rồi.”
“Heh?”
“Thứ nhất, cậu không biết là chị Haruna không thích đám đông sao? Thứ hai, chị Haruna không thích xem pháo hoa. Chị ấy chưa bao giờ đến lễ hội pháo hoa. Thứ ba, liệu cậu có chắc chắn là chị ấy sẽ nhận lời mời của cậu?”
“Cậu ấy không thích pháo hoa?! Ah, làm gì bây giờ?” Yuko vò đầu. “Tớ muốn đến lễ hội pháo hoa cùng với Haruna.”
“Cứ làm như cậu nói đi. Mời chị ấy trước đã.”
“Nhưng cậu nói cô ấy không thích pháo hoa mà.”
“Yuko, nếu có ai đó mà cậu thích mời cậu đến một nơi mà cậu không thích, cậu sẽ chấp nhận hay từ chối lời mời đó?”
Yuko suy nghĩ về những lời Milky nói.
“Ne, Milky~ tớ nghĩ tớ cần cậu giúp.”
“Chuyện gì?”
Yuko thì thầm điều gì đó vào tai Milky
“Eh?? Chắc chứ?”
“100%!”
“Được thôi, tớ sẽ giúp cậu”
Cuối cùng, nụ cười đầu tiên của ngày hôm nay cũng xuất hiện trên mặt Yuko. Cô ôm lấy Milky “Arigatou, Milky!!”
*Ho* *ho *
Nghe ai đó ho, Yuko thả Milky và hỏi “Ne, Cậu bị bệnh hả?”
Milky lắc đầu “Tớ nghĩ đó là cậu…”
Yuko lắc đầu vẻ hơi khó hiểu. “Nếu không phải cậu cũng không phải tớ, vậy ai?”
“Là tôi ho!”
Yuko và Milky nhìn lại sau lưng và thấy giáo viên thể dục của họ, đang đứng khoanh tay và đang liếc nhìn họ.
“Akimoto Sayaka-sensei!!!”
“Hey, cả hai em! Tại sao lại ngồi đây trong khi các bạn đang tập?!”
Yuko và Milky đứng bật dậy và cúi đầu “Chúng em xin lỗi, sensei!”
“Xin lỗi cái gì. Cả hai em đều sẽ bị phạt!”
"Sao ạ?!"
-Sau giờ học. Trong phòng thể dục-
Yuko và Milky đang nằm dài trên sàn. Khuôn mặt họ ướt đẫm mồ hôi.
"Yada yo! Tớ muốn về nhà…” Yuko nói chán nản.
Biểu hiện của Milky cũng chẳng khá hơn là bao. “Tớ cũng vậy. Tại sao cô gorilla ấy lại bắt chúng ta lau dọn phòng thể dục chứ? Ở nhà, tớ thậm chí còn không phải dọn phòng.”
“Đúng là một đại tiểu thư…” Yuko nghĩ
Yuko ngồi dậy và nói “Thôi nào, Milky. Tiếp tục đi. Nếu không sẽ chúng ta sẽ không thể dọn sạch cái nơi quái quỷ này đâu.”
Milky chẳng thèm đáp lại những gì Yuko nói. Cô chỉ nằm trên sàn “Tớ muốn gặp Sayanee…”
“Tớ muốn gặp Haruna…” Nhắc đến Haruna, Yuko sực nhớ ra chuyện cần làm “Ah, quên mất!!”
“Chuyện gì?”
“Tớ cần phải gặp Haruna ngay lập tức. Tớ phải hỏi cậu ấy về chuyện pháo hoa…”
Milky đứng dậy và hờn dỗi “Ehh, còn tớ thì sao? Sao tớ dọn cái nơi khỉ khô này một mình được!”
“Thôi nào Milky… Tớ muốn-”
“Cậu gửi tin nhắn cũng được mà”
“Nhưng tớ muốn nhìn thấy khuôn mặt của Haruna. Xin lỗi, Milky. Tớ phải đi. Tớ sẽ quay lại ngay khi xong việc”
“Hey,Yuko! Chờ đã!” Milky nắm tay Yuko “Đừng bỏ tớ mà! Tớ sợ ở một mình lắm!”
“Milky! Yuko!” Bất ngờ, có tiếng gọi từ cửa phòng thể dục.
“Sayanee~ Haruna~” Mắt Milky lấp lánh ngay khi nhìn thấy bạn gái và chị họ của mình.
“Ehh, Haruna??” Yuko vẫn không tin vào những gì cô thấy.
Sayanee và Haruna bước đến bên cạnh hai cô gái đang bị phạt. Milky ôm chầm lấy bạn gái mình. Sayanee cũng ôm lại và xoa xoa đầu Milky.
“Cậu thích bị phạt nhỉ?” Sayanee trêu Milky.
Milky phồng má “Mou~ Sayanee..”
Yuko hỏi Haruna “Sao giờ này cậu lại đến đây?”
“Mình nghe Sayanee nói là cậu và Milky đang bị phạt nên mình đến cùng với Sayanee. Mình nghĩ mình có thể giúp cậu.” Haruna nói cùng với một nụ cười thiên thần.
Nghe Haruna nói, Milky nảy ra ý tưởng “Ne~ chị Haruna, nếu chị có ý tốt thì”
“Chuyện gì?”
“Em có việc phải đi với Sayanee, chị có thể giúp Yuko ở đây không?”
Haruna gật đầu “Chắc chắn rồi…”
Yuko "Ehhh??!!! "
“Yatta! Chị Haruna thật tốt~” Milky không thể giấu nổi sự thích thú của mình. Trước khi Yuko có thể nói gì thì Milky đã kéo Sayanee mất hút khỏi phòng tập, để Haruna và Yuko lại một mình.
“Vậy giờ mình có thể giúp gì cho cậu?” Haruna hỏi Yuko
“Không. M-Mình có thể lau dọn nơi này một mình mà…”
“Đời nào! Nhìn kìa! Mặt cậu ướt đẫm mồ hôi. Cậu chắc chắn đã mệt lắm rồi.” Haruna chỉ vào Yuko và nói.
Yuko chạm lên mặt mình bằng cả hai tay và tự nói với bản thân “Chết tiệt! Nhìn mình bây giờ chắc thấy ghê lắm…”
“Chắc là vì thời tiết đó! Mùa hè thì luôn nóng mà, nhỉ?” Yuko quẹt mồ hôi trên trán bằng tay áo thun.
“Chết toi thiệt! Hi vọng mồ hôi không làm mình bốc mùi.”
Haruna nhìn quanh và nói “Đầu tiên, mình sẽ giúp cậu chuyển mấy cái thùng này ra đằng kia, được chứ?” Cô ấy nói và tiến về phía góc phòng. Khi cô bắt đầu khiêng cái thùng đầu tiên, Yuko đã nắm lấy tay cô và chuyển nó đi. Yuko lắc đầu khi Haruna nhìn cô.
Yuko nói “Một nàng công chúa như cậu không thể làm những việc như thế này…”
“Công chúa?” Haruna lặp lại từ Yuko vừa nói. Nhưng có vẻ là Yuko không chú ý lắm đến những gì Haruna vừa nói.
“Để mình làm cho. Mình có thể tự làm mà.”
Mắc mệt với sự kiên trì muốn làm một mình của Yuko, Haruna nhìn thẳng vào mắt Yuko và cao giọng nói. “Oshima Yuko, để mình giúp cậu hoặc là.đừng.bao.giờ.nghĩ.rằng.chúng.ta.là.bạn.”
Bất ngờ vì những lời Haruna nói, Yuko chỉ còn có thể “Đ-…Đ-…Được rồi.”
Hai giờ sau…
“Yokatta! Cuối cùng cũng xong rồi!!” Haruna vui mừng nói khi cô ngồi vào một góc của phòng tập. Bên cạnh cô là Yuko, người đang nằm trên sàn như người không xương vậy. Haruna chỉ cười khúc khích khi thấy Yuko như thế.
Nghe tiếng khúc khích của Haruna, Yuko hỏi “Có chuyện gì sao?”
“Mình không nghĩ là cậu có thể làm hết mọi việc một mình. Ít ra cũng nên cảm ơn mình chứ.”
“Arigatooouuu~” Yuko nói nghe như người sắp chết vậy
“Chỉ cảm ơn thôi sao?” Haruna tỏ vẻ thất vọng.
Yuko ngồi dậy và ngồi dựa vào tường, bên cạnh Haruna. Nhìn Haruna “Vậy cậu muốn mình làm gì nữa nào?”
Haruna đột nhiên đỏ mặt. Cô tránh cái nhìn của Yuko và lắc đầu. “Không có gì…”
“……….”
“……….”
Mười phút trôi qua trong im lặng. Yuko nhìn cái đồng hồ trên tay. Điều đó làm cô nhớ ra một chuyện. Cô ngồi dậy và đứng trước mặt Haruna, người vẫn đang ngồi thoải mái trên sàn.
Haruna nhìn Yuko “Có chuyện gì sao?”
“Cậu có thể cùng mình đến lễ hội pháo hoa vào ngày mai không…”
Haruna nhìn xuống sàn. Suy nghĩ một lát trước khi gật đầu.
Nhìn thấy câu trả lời của Haruna. Yuko không thể giấu đi nụ cười của mình.
“Trời cũng tối rồi. M-Mình về đây.” Haruna nói lo lắng. Cô đứng dậy và cầm túi xách.
“Và cảm ơn cậu. Vì đã giúp mình. Và… đã đồng ý lời mời của mình.”
“Mình cũng vậy…” Haruna nói như thì thầm
“Eh?”
“Oh, không có gì. Mình nghĩ mình nên về nhà. Tạm biệt Yuko.” Haruna nhanh chóng bước về hướng cánh cửa.
Yuko chỉ đứng nhìn Haruna cho đến khi cô ấy mất hút trong màn đêm.
“Vừa nãy, hình như là cậu ấy chạy nhỉ?”
________________________________________________________________
Milky và Haruna đang ngồi trên ghế sau của chiếc xe. Tài xế đang lái chiếc xe đến nơi đã hẹn trước.
“Eh, tới khách sạn của Papa em hả? Chị nghĩ là chúng ta sẽ đến lễ hội mà Milky?” Haruna hỏi ngạc nhiên.
Watanabe Miruki, con gái độc nhất của tập đoàn khách sạn Watanabe. Một trong những tập toàn quyền thế nhất Nhật Bản. Vị trí của khách sạn là ở trung tâm thành phố, nơi lễ hội pháo hoa được tổ chức.
Milky cười rúc rích “Em đã nói với Yuko là chị không thích pháo hoa và nơi đông người. Và cậu ấy nhờ em giúp để có thể lên sân thượng.”
“Ehh, Yuko đã biết sao?”
Milky gật đầu “Vâng! Và điều làm em ngạc nhiên hơn là chị đã đồng ý lời mời của Yuko…”
Họ đã đến bãi giữ xe của khách sạn, bước khỏi xe và tiến về hướng thang máy.
Haruna và Milky vào thang máy. Nhấn tầng thứ 30. Haruna có vẻ hơi lo lắng khi đang chỉnh lại phần tóc mái của mình.
Milky nén nụ cười của mình. “Chị đừng lo Haruna. Đêm nay chị đẹp lắm. Mà dù chị không tắm và chỉ mặc mỗi một bộ pajama, thì chị cũng luôn là người đẹp nhất trong mắt Yuko thôi.”
Haruna đánh lên tay của Milky “Đừng có chọc chị!”
Cuối cùng thang máy cũng mở cửa. Milky nắm tay kéo Haruna đi. “Nhanh lên, họ đã chờ chúng ta trên đó rồi đấy!” Cả hai nhanh chóng bước lên cầu thang để lên sân thượng.
“Oii! Xin lỗi vì đã làm mọi người chờ!” Milky nói khi cô và Haruna lên tới sân thượng. Cả hai bước đến gần nơi và Sayanee và Yuko đang đứng.
“Ôi trời! Cậu ấy còn tỏa sáng hơn cả những ngôi sao và ánh trăng của đêm nay!” Yuko nghĩ khi nhìn thấy Haruna
“Sayanee~” Milky nũng nịu khi ôm lấy người bạn gái…
“Haha, Milky. Ôm tớ chặt quá rồi đấy” Sayanee nói nhưng cũng không hề có ý định ngưng cái ôm ấy lại.
*cough* *cough*
Yuko giả vờ ho. Milky nhìn Yuko người đã nháy mắt với cô. Đó là một dấu hiệu
“Sayanee, tớ có một món quà cho cậu” Milky nói với người bạn gái
“Quà? Quà gì?”
“Tớ để trong xe. Lúc lên đây tớ quên cầm theo” Milky nắm tay Sayanee “Đi nào, xuống dưới đi. Tớ sẽ cho cậu xem món quà đặc biệt đó”
“Chị không nhớ là em có để quà trên xe đó Milky” Haruna nhướn mày tỏ vẻ khó hiểu.
“Ehh? Ahhh, điều đó thì..” Milky ấp úng trước câu hỏi của Haruna. Vì cô đã nói dối về chuyện quà mà.
“Có lẽ Haruna không thể thấy thôi nhỉ Milky?” Yuko ‘cứu bồ’ cho Milky
“Hohoho…Đúng! Cậu nói đúng! Yuko cậu đúng là thông minh ghê. Chị Haruna làm sao có thể thấy được. Chúng em đi đây. Nhưng, sẽ sớm trở lại thôi… Đi nào Sayanee”
Lúc này chỉ còn lại Haruna và Yuko trên sân thượng.
Cả hai người họ đang đứng gần ban công trên sân thượng. Bước tường cao hơn 1 mét một chút. Nó bao quanh khuôn viên sân thượng.
Trong khi chờ Milky và Sayanee trở lại, họ đã nói chuyện. Về trường lớp, bạn bè, và những kế hoạch trong kì nghỉ. Haruna sẽ đến thăm ông bà ở Okinawa trong khi Yuko muốn làm một công việc bán thời gian trong suốt kì nghỉ.
*beep* *beep*
Điện thoại Haruna rung lên. Là một tin nhắn từ Milky.
Chị Haruna! Sayanee và em đã quyết định sẽ tham dự lễ hội pháo hoa. Nên tụi em sẽ quay lại sau. Hi vọng chị và Yuko sẽ có một buổi tối vui vẻ.. ^^v
“ehh?!”
“Gì vậy?”
“Sayanee và Milky đến nơi tổ chức lễ hội rồi…”
“Ah, cũng đúng mà. Họ muốn dành cả buổi tối nay với nhau” Yuko nói
“Yeah. Vậy, hãy xem pháo hoa từ đây đi…” Haruna để lại điện thoại vào túi xách và nhìn Yuko “… chỉ hai ta thôi.”
‘Chỉ hai ta thôi’ Nghe những từ này làm tim Yuko lỡ một nhịp
“Mình rất vui vì cậu đã đến đây.” Yuko mỉm cười nói với Haruna
“Tại sao cậu lại muốn xem pháo hoa cùng với mình?”
“Bởi vì mình muốn xem nó cùng với cậu.”
“Dù cậu biết mình không thích pháo hoa sao?”
“Ừ.”
Yuko hướng ánh mắt lên bầu trời đêm “Mình yêu pháo hoa. Khi còn nhỏ, mình luôn luôn đến lễ hội pháo hoa cùng với bố mẹ. Từ khi lên cấp 3, mình đã đến lễ hội với bạn bè. Và mùa hè này, khi nghĩ về người sẽ đến lễ hội pháo hoa cùng thì, Haruna là người duy nhất xuất hiện trong đầu mình. Dù cho mình biết cậu không thích nó, nhưng mình vẫn rất muốn xem nó cùng với Haruna.”
Nghe những lời Yuko nói làm Haruna không thể nào kiểm soát được nhịp tim đập của mình.
“Mình biết mình ích kỉ. Nhưng, khi cậu đồng ý lời mời của mình, mình cảm thấy rất biết ơn. Cậu biết đó, mình đã chuẩn bị trong trường hợp là cậu sẽ từ chối. Mà Haruna, sao cậu lại không thích pháo hoa?”
“Có lẽ là vì nó đến và đi quá nhanh. Lóe lên trên bầu trời và rồi biến mất trong chớp mắt”
“Vậy, đó là lí do. Mình xin lỗi nếu đã làm cậu cảm thấy-”
“Đừng nói thế. Mình nghĩ là mình đã bắt đầu thích pháo hoa rồi…”
Yuko nhìn Haruna “Ehh?”
*BANG!*
Haruna nhìn và chỉ lên bầu trời “Yuko, nhìn kìa! Đến giờ bắn pháo hoa rồi!”
*BANG!*
Yuko nhìn lên bầu trời đêm. “Yatta!”
Yuko bước đến gần Haruna. Tay phải của mình nắm lấy tay trái của Haruna và đan chúng vào với nhau.
“Đẹp quá..” Yuko nói
“Ye- Yeah!” Haruna ngạc nhiên trước phản ứng của Yuko. Cô nhìn Yuko, người đang mải mê ngắm pháo hoa. Haruna cảm thấy một cái gì đó. Một cảm giác mà cô không thể lí giải được. Trộn lẫn giữa hạnh phúc, biết ơn, sự ân cần, và ấm áp. Một cảm giác làm cô bất giác mỉm cười và không muốn rời khỏi bàn tay của Yuko.
Pháo hoa xuất hiện và rồi biến mất. Bầu trời đêm như có một ánh đèn nhiều màu sắc chiếu vào.
“Wow, pháo hoa thật tuyệt” Haruna nói như đang bị thôi miên bởi chúng
Yuko nhìn Haruna “Cậu thích chứ?”
Haruna nhìn Yuko trả lời. “Rất thích luôn!”
Cả hai người đã ngắm pháo hoa cùng với nhau “Mình muốn cùng cậu ngắm pháo hoa vào mùa hè năm sau. Năm sau nữa.. và thậm chí là hai năm sau… và ba năm và rất nhiều năm sau nữa. Liệu có được không?”
Haruna không hiểu ý Yuko muốn nói gì.
Yuko hít một hơi thật sau và dưới bầu trời đêm được tô điểm thêm cùng với pháo hoa cô đã tỏ tình với Haruna “Mình yêu cậu, Haruna. Hãy làm bạn gái của mình nhé.”
Haruna nhìn cô gái nhỏ bên cạnh mình. Cô có thể thấy được thành ý của cô gái ấy. Mỉm cười và nói “Mình cũng muốn trở thành bạn gái của cậu.”
Yuko thấy thật hạnh phúc. Niềm hạnh phúc này còn hơn cả pháo hoa nổ trong lồng ngực. Yuko tiến lại gần Haurna hơn, nhón chân, và hôn phớt lên môi Haruna.” Mỉm cười khi thấy Haruna đỏ mặt sau nụ hôn ấy.
“Cảm ơn cậu, Haruna…”
Haruna gật đầu e thẹn “Un…”
“Hi vọng cậu sẽ không thay đổi suy nghĩ. Mình sẽ làm cậu thích pháo hoa.”
“Thành thật thì, bắt đầu từ hôm nay. Mình yêu pháo hoa…”
“Thật sao?”
“Mình đã sai. Pháo hoa không chỉ xuất hiện và biến mất trong chớp mắt. Quan trọng là cảm giác khi cậu xem nó với ai đó mà cậu yêu. Cảm ơn cậu đã làm mình nhận ra điều đó Yuko.”
Nghe Haruna nói làm đôi mắt cô ướt đẫm “Haruna…”
Haruna bật cười. Nhìn lên bầu trời “Hãy cũng ngắm pháo hoa tiếp nhé… Chắc cũng gần kết thúc rồi…”
Yuko gật đầu đồng ý.
Buổi tối hôm đó, tình yêu của Yuko và Haruna đã như những bông hướng dương nở vào mùa hè. Tối đó, những bông hướng dương nở giữa bầu trời đêm trở thành nhân chứng cho tình yêu của họ…
------------THE END-----------------
Hoa hướng dương nở giữa bầu trời đêm = Pháo hoa
phải nói mình ko nhỉ(-∀-`)
ReplyDeletechưa đọc, nhưng mà cmt mở hàng nè =)))))))))
PS: guess who :-"
dòm emo quen quen =]]
Deleteliệu có phải là đồng bọn bên twitter của mình (-∀-`)八(бвб)
“Chị đừng lo Haruna. Đêm nay chị đẹp lắm. Mà dù chị không tắm và chỉ mặc mỗi một bộ pajama, thì chị cũng luôn là người đẹp nhất trong mắt Yuko thôi.”
ReplyDeletesiu ở dơ tới nỗi đc lên fic lun =)))))
xì tai nó vậy đó =))))
Deletemà nói quá nên như thế cũng đúng =)) trong fic này Yuko thích Haruna dữ dội lắm xD may mà Haruna ko vào vai ngơ nữa =) dù lắm lúc cũng khá là =))
:))) uh cái này đỡ ngơ, mao lẹ đáp trả tình cảm lun :)))). vại là còn 2 shot nữa phải hom?? cho đủ 4 mùa :))
Deleteừ còn 2 mùa nhưng mà tác giả chưa có viết =))) nên chắc sẽ chờ dài cổ =))
Delete=)) bạn Yuu trg này nhát nhở =)))
ReplyDeletevại mới zui =))
Deletevào đây comment chỉ vì muốn quăng cái icon này vào
ReplyDelete( *‘ω´)人(бвб)
xong đi ra
cho hỏi danh tánh của cao nhân bên trên (бвб)っ)`ω´)
DeleteNgu gì nói ಥ‿ಥ
Delete=)) mà khai thật là không có quen đâu =))))
( *‘ω´)人(бвб)
sao cao nhân lại ko nói (-∀-`)
Deletemà thấy emo thì có vẻ ko phải đồng bọn =)))
nếu mà ko quen thì bây giờ quen (-∀-`) cao nhân cho biết quý tánh (бвб)
Ra là nhìn emo bắt đồng bọn =)))
Delete( *`ω´) tại hạ Shipper Mariharu. Rồi có cần khai nốt phần sau không ಥ‿ಥ Có khi đọc đến đấy là không cần biết ai nữa rồi ( *`ω´)
*lẳng lặng đi ra* *đóng cửa lại*
( *‘ω´)人(бвб)
nói 1 hồi càng ko biết cao nhân là ai =)))) tại hạ xin thua =))))
Deletecao nhận shipper nhà ai cũng được nhưng có ghé thăm nhà của tại hạ là tại hạ mừng rồi =))
*vẫn ngoan cố* cao nhân có thể xưng danh tánh ko (-∀-`)メ(бвб)
=)) bảo không quen rồi cứ cố muốn biết là sao nhở!!!
Delete"cao nhận" =)) gõ sai nhá, ghé qua vì thấy cái icon chướng mắt quá đó mà =)) phải là cái này cơ ( *‘ω´)人(бвб)
=)) cao nhân họ Cao tên Nhân ( *`ω´)
thôi nhức đầu quá =)) nói 1 hồi mắc đuối à =))
Deletetrớt quớt từ trên xuống dưới =)))
mà cái vụ emo là tùy hứng hen =))) fic cpl nào trưng emo đó =)))
=)) Do có ai đó "ngoan cố" mà ( *`ω´)
Delete=)) mình là mình biết bạn Ship kojiyuu =)) thế stop hen =)) khi nào ngứa mắt vào quăng emo tiếp =))
yeah =))) ship KojiYuu nên =))) chắc lúc nào cũng là emo đó thôi =)))
Delete"ngoan cố" cũng là bản chất mà =)))
sao cao nhân ko xuất hiện cho mình mừng =))
mình hơm có thích emo đó của cao nhân =)) thích cái này hơn (-∀-`)メ(бвб) vs cái này nữa (бвб)っ)`ω´)
Cao nhân biết shipper kojiyuu rất hắt hủi Cao nhân (>.<。) quen rồi... o(╥﹏╥)o.
DeleteNhưng Cao nhân cũng phải quăng cái icon này vào động của Kojiyuu ( *`ω´)
( *‘ω´)人(бвб)
P/s: tiếc lộ làm gì... tìm nhà cao nhân rồi đốt hả ( *`ω´)
P/s 2: mình là mình cũng hơm thích cái emo của bạn ( *`ω´)
=)) nhỏ lớn mình chưa có đốt nhà ai hết =)) có ghét cũng nguyền rủa chứ hơm có thích động tay động chân =)) cao nhân yên tâm đi =)))
DeleteCao nhân lọt danh tánh đi mờ :">
=)) cho hỏi cái lý do bạn muốn biết cho bằng được đi.
Deletetò mò thôi mà :">
Delete=)) tật xấu cần phải bỏ nhé.
Deletemà mình lại thích troll vào chỗ đó mới chết chứ ( *`ω´)
thôi mắc mệt ;___;
Delete