Blogroll


「在这场爱情的世界里, 背叛. 是相互的. 没有谁对谁错.」
"Trong thế giới của tình yêu. Là phản bội lẫn nhau. Không có ai đúng ai sai."

「我想跟 にゃんにゃん 在一起, 希望早上起床第一件事就是看到 にゃんにゃん 的睡臉, 把妳吻醒, 希望睡前可以親著 にゃんにゃん, 抱著妳入睡, 希望 にゃんにゃん 的每一天, 每一個笑容都是因為我...」
"Tớ muốn cùng Nyan nyan ở cùng 1 chỗ, hi vọng mỗi buổi sáng rời giường chính là nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của Nyan nyan, rồi dùng 1 nụ hôn để đánh thức cậu, hi vọng trước khi ngủ có thể nhìn thấy Nyan nyan, vuốt ve ôm ấp để đưa cậu chìm vào giấc ngủ, hi vọng Nyan nyan mỗi một ngày đều vì tớ mà tươi cười..."

- Trích -

Wednesday, February 12, 2014

[Fanfic - Edit] You will never know how much I love you (Linh tinh)

Tựa: You will never know how much I love you
Tác giả: draco狼
Couple: KojiYuu, một tí Atsumina
Thể loại: đọc rồi mới biết :v cung bậc khắp fic :v
Tình trạng raw: Trường Thiên [20 chương] - Hoàn.
Tình trạng Edit: Cứ từ từ :v 
Translate: QT đại nhân, Google-sama
Editor: Me

 Tối hoặc mai sẽ phóng thích chương 1 :v 



*Linh tinh*


Cửa văn phòng lóe ra ánh đèn, kim đồng hồ  đã sớm lướt qua vị trí số 12.


Trên bàn làm việc thì văn bản tài liệu chất thành núi, li cà phê đã sớm nguội lạnh nằm im trên bàn, bên cạnh còn có 1 cái bảng tên có chữ "Oshima" bị lộn ngược, xung quanh còn một hàng chữ được khắc màu đen "Tổng Giám Đốc". Cẩn thận nghe thì còn có thể nghe được tiếng ngòi bút ma sát phát ra những tiếng "Xoẹt xoẹt".

Trên ghế xoay có một thân ảnh nhỏ cuộn tròn trên đó, không nói lời nào chỉ im lặng phê duyệt giấy tờ, nắm chặt cây bút đến độ cái khớp xương trắng bệch, quầng thâm trên mắt tựa là ngày 1 đậm, trên mắt thậm chí còn hiện rõ những đường tơ máu.

Hình ảnh thiếu nữ gầy yếu trong phòng làm việc lộ ra vẻ hốc hác.

Điện thoại rung trên mặt bàn thủy tinh truyền đến tay Yuko, ngẩng đầu lên nhìn vào màn hình đang sáng, vóc dáng nhỏ cau mày cắn môi dưới nhìn vào điện thoại.

Xem qua dãy số trên đó sau nhấn 1 cái từ chối, sau đó vô ý thức nhìn vào màn hình hiện ra.

"48 cuộc gọi nhỡ.

Kojima Haruna."


Nhìn tên, bấm khóa máy, cuối cùng là đem điện thoại đắt tiền hung hăng chọi vào ghế sa lon rồi chính mình cũng nằm ngã lên đó.

Yuko đem đầu vùi vào giữa 2 chân, không khí xung quanh thoáng cái thật tĩnh mịch.

"Nyan nyan..."

Nỉ non chính mình cùng người nọ đặc biệt gọi tên, thanh âm của Yuko có chút nghẹn ngào, dần dần hốc mắt xuất hiện những giọt nước vô tình...

Bất an nhớ lại những kỉ niệm tại văn phòng trống rỗng vô hạn làm cho mọi thứ bùng phát...

Cho đến khi khiến nàng nức nở...



No comments:

Post a Comment